ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 488

- Đã là bạn tốt của cha anh, - Trương thị nói, - cớ sao lại cứ tụ tập suốt đêm,
uống rượu trong phòng mẹ, làm những việc vô liêm sỉ, há không sợ người
ta chê cười sao!?
- Mẹ muốn thế, - chồng cô nói, - thì cứ mặc mẹ, cô cũng đừng để ý làm gì.

Trương thị thấy chồng thản nhiên nói như thế, cũng không dám nói nữa. Cô
cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Trong bọn xấu đó có một đứa tên là Hồ Nham. Cha hắn là Hồ Đường, là
người không chịu yên phận, thường hay ra vào cửa quan, thân quen với
quan lại. Hồ Nham cậy thế cha, mặc sức ngông cuồng, khinh rẻ, áp bức
người lương thiện. Ở trấn An Đình này không chỗ nào là hắn không tới.
Song hắn lại là người mà vợ Uông thích nhất. Còn nhũng đứa xấu xa khác
như Chu Luân, Chu Mân, đều theo hắn sai bảo. Tuy tất cả đều thông dâm
với vợ Uông, nhưng chúng vẫn dành phần cho Hồ Nham.
Một hôm, Hồ Nham nói với vợ Uông:
- Con dâu nhà bà rất xinh đẹp, nhưng từ khi về nhà này nó chưa từng nói
với chúng ta một câu nào, hình như nó trách bà. Thôi thì cứ kéo tuột nó
xuống vũng bùn cho hòa cả làng, sau đó có thể mặc sức vui thú. Ý bà thế
nào?
- Được voi còn đòi tiên. - Vợ Uông nói.
- Nếu không thế thì hành động của bà nhất định bị nó khinh bỉ. - Hồ Nham
nói. - Chúng ta ở đây bị nó nhòm ngó, chẳng khoái chút nào.
- Việc này ta rất khó nói, - vợ Uông nói, - anh đi mà dụ dỗ nó vào tròng.

Từ đó mỗi khi gặp Trương thị, Hồ Nham thường cười cợt, nói với cô những
điều chớt nhả, tục tĩu dâm đãng. Trương thị đều bỏ ngoài tai, giận dữ bỏ đi.

Một hôm Hồ Nham ngủ với mẹ chồng, rồi hắn nói:
- Con dâu mới của bà sợ bà chửi, cho nên không chịu thân thiết với ta. Thôi
thì cứ gọi nó tới để nó nhìn tận mắt chúng ta đang ngủ xem nó thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.