ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 495

lại kiện bọn kia thì nhất định chúng phải khai ra nó, con không cần phải kết
tội cho một người có thế lực.

Đúng là tiền đã làm cho lưỡi ông ta lắt léo. Ông ta đâu có nghĩ tới sinh
mạng của đứa cháu ngoan. Xưa nay Trương Diệu là kẻ ngu đần, quả nhiên
nghe theo bố vợ, trong đơn kiện bỏ ngay tên Hồ Nham đi. Theo lời Hồ
Nham, Uông Khách cũng đưa đơn lên huyện nói là, vì con dâu bất chính, bị
mẹ chồng đánh chết. Quan huyện nhận hai lá đơn, một mặt lệnh bắt người,
một mặt sai người xét nghiệm tử thi.

Cũng cần hiểu rằng, theo luật lệ về nhân mạng triều trước, thì tử thi phải do
quan Chính ấn khám nghiệm. Song nay thì khác hẳn, bởi thế quan Điển sử
cũng có thể khám nghiệm tử thi. Hồ Nham biết rằng việc này giao cho quan
Điển sử càng dễ hối lộ, do đó hắn đã sắp đặt sẵn những quan khám nghiệm.
Vì trong đơn kiện không có tên hắn, nên hắn dương dương đắc ý nghênh
ngang đi lại ngoài phố, ai ai trông thấy cũng căm phẫn, song sợ hắn giở trò
ác độc, nên không ai dám nói. Điển sử đến nhà họ Uông, ngồi quay ra
ngoài. Người cả trấn tới xem, đứng đông nghịt hai bên. Đến khi khám
nghiệm thì thấy vết dao đâm dưới hầu có thể để lọt hai ngón tay, hai mạng
sườn và âm hộ đều có vết dao đâm, ai trông thấy cũng thương tâm. Những
kẻ khám nghiệm nhận hối lộ chỉ báo có mấy vết thương do gậy đánh, còn
tất cả những vết dao đâm đều lờ đi. Thấy vậy tất cả những người ở đó gào
lên:
- Người khám nghiệm tử thi ăn tiền hối lộ! Tại sao những chỗ trọng thương
lại che giấu không báo.

Họ định xông vào đánh những kẻ khám nghiệm. Điển sử cũng nhận hối lộ,
thấy dân công phẫn giả vờ phạt những kẻ khám nghiệm mấy tay thước để
dẹp yên sự bất bình của dân chúng. Sau đó cho người khâm liệm thi thể, rồi
trở về vẫn để nguyên tờ trình đó đệ lên quan huyện. Đúng là:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.