ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 527

Đang mãi suy nghĩ Thi Công nghe thấy trống điểm canh năm, trời dần dần
sáng rõ. Một đêm qua đi, trời đã sáng, thấp thoáng có bóng người qua lại.
Thi Công vội vàng trở dậy, rời khỏi miếu Thành Hoàng, lủi thủi đi vào phố.
Đội chiếc mũ sụp xuống tận mắt, nếu gặp người quen thì cúi đầu đi qua. Để
tâm, dò xét bọn thổ hào ác bá, và bọn tội phạm giết người. Khoảng vào giờ
Tỵ, bụng đói mềm. Thấy một quán cơm, ông vội vã bước tới Chủ quán thấy
Thi Công mặt mũi đen sạm, quần áo rách rưới quát to:
- Gã kia, không được vào đây.
Thi Công nghe thấy tiếng quát, đứng sững lại mỉm cười, rồi bảo:
- Ông chủ! Đừng nói những lời độc địa như thế. Tôi là khách chiếu cố đến
cửa hàng của ông, chứ có phải đến xin ông đâu? Bây giờ tôi sẽ trả tiền
trước, rồi sau mới ăn cơm, ông thấy thế nào?
Nói xong, ông rút tiền ra, đặt lên quầy. Thếrồi họ bưng thúc ăn ra. Thi
Công vừa ăn vừa ngán ngẩm. Đúng là thói đời đen bạc. Nhìn ra ngoài thì
thấy một người đàn bà trung tuổi đến trước cửa hàng, vừa khóc vừa kêu
gào. Người ấy trạc hơn ba mươi, đầu tóc rối bù, mặt mày tím tái, tay ôm
con nhỏ, hai hàng nước mắt đầm đìa, miệng kể lể: "Nhà con thật vô cùng
oán hận. Nỗi oan này làm con chết mất! Định đi báo quan, nhưng quan
huyện lại ốm, nha môn ngăn lai không cho vào. Nỗi oan khuất của con bao
giờ mới được minh oan? Nghe nói ngài quan huyện trong sạch như nước,
ngờ đâu ngài lại không mở cửa công đường. Chẳng biết ngài ốm thật hay
ốm giả. Nếu như ốm giả mà trốn việc, thì ngài đã phụ ơn vua, không giải
quyết đơn từ của dân, uổng công làm cha mẹ dân! Sáng mai tôi lại tới công
đường đánh trống kêu oan. Nếu như không nhận giải quyết đơn kiện của
tôi, thì tôi dập đầu mà chết quách đi cho rồi". Nói xong, người ấy vừa chửi
vừa khóc. Mọi người xúm lại xem, ThiCông thấy thế thầm nghĩ: "Thật
không sao hiểu nổi! Một người đàn bà dám chửi quan. Song không biết vì
sao! Ta hãy ra khỏi cửa, theo bà để hỏi dò xem sao".
Hai người đi dò xét, không có cách nào tìm ra Cửu Hoàng và Thất Chư,
đành về nhà ngồi uống rượu, rồi lại bàn nhau việc dò tìm Cửu Hoàng và
Thất Chư. Tử Nhân nói:
- Anh Anh ạ, hãy quên kỳ hạn đi, chúng ta cứ nghĩ đêm nay đã, ngày mai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.