ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 610

anh đòi nợ.
Đang nói thì thấy một người đàn bà từ trong ra, ăn mặc quái gở, hỏi:
- Anh nói chuyện với ai thế?
Trương Tam vừa trông thấy nói:
- Triệu Đại, giỏi thật, anh làm cái nghề này, trách nào mà chẳng phát tài.
- Đừng có nói bậy. - Triệu Đại nói. - Đây là vợ bé của em đấy.
Rồi Triệu Đại lại nói với người đàn bà:
- Đây không phải là người ngoài, mà là anh Trương Tam tới chơi
Người đàn bà ra chào hỏi Trương Tam nói:
- Xin thứ lỗi, tôi đau lòng không cúi chào lại được.
- Anh vẫn cứ khách khí, - Triệu Đại nói, - xin mời anh vào trong nhà chơi.
Trương Tam đành theo vào. Trong nhà thấy chậu xếp hết hàng này đến
hàng khác, nhiều vô kể, hai người mời nhau ngồi. Triệu Đại gọi vợ pha trà.
Trương Tam nói:
- Tôi không khát, hãy trả tôi bốn trăm đồng, đừng cù cưa nữa.
- Xin anh Tam cứ yên tâm. - Triệu Đại nới. - Tôi đời nào lại quịt anh.
Nói xong, Triệu Đại lấy bốn trăm đồng đưa cho Trương Tam. Trương Tam
cầm tiền bỏ vào túi, đứng dậy nói:
- Không phải là tôi tham rẻ đâu, tôi tuổi đã cao, đêm thường hay dậy, anh
hãy để cho tôi một chiếc chậu nhỏ, anh trừ đi số tiền lẻ anh còn nợ ấy. Hai
bên thanh toán cho dứt đi.
- Tội gì mà anh cứ ăn nước giếng. - Triệu Đại nói. - Những chậu này đều
lựa kĩ rồi, không rò rỉ, anh cứ lấy một chiếc về mà dùng.
Trương Tam chọn một chiếc chậu màu đen ôm vào lòng cũng chẳng chào
hỏi gì, ra khỏi cửa.
Đông Tháp Oa, cách Tiểu Sao Sào ba dặm, Trương Tam rất bất bình, đang
lúc cuối thu, mặt trời còn trên đỉnh núi, ông đi tới giữa rừng, những trận gió
thu ào ào thổi, lá vàng rơi lả tả. Bỗng nhiên thấy một cơn lốc xoáy tít, lạnh
đến gai người. Ông già rụt cổ lại, khom người xuống, vừa kêu lên "Lạnh
quá!" thì bất ngờ chiếc chậu ôm trong lòng rơi xuống đất, lăn lộc cà lộc cộc
rồi văng vẳng thấy tiếng kêu bi ai:
- Lưng tôi đau quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.