ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 611

Trương Tam nghe thấy, nhổ liền mấy bãi nước bọt, ôm lấy chậu đi tiếp.
Người đã có tuổi chạy làm sao được. Nhưng đằng sau có tiếng người nói:
- Bác Trương! Chờ cháu với!
Quay lại nhìn, không thấy ai, bụng bảo dạ: "Đúng là thời thế suy vi quỷ
nhát người. Đời ta không làm việc gì hổ thẹn lương tâm, sao mà ban ngày
ban mặt lại gặp ma. Có lẽ ta chẳng còn sống được bao lâu nữa". Vừa đi vừa
nghĩ, chật vật lắm mới về tới nhà ông vội vàng đặt chậu xuống, để chiếc
gậy tre sang một bên, rồi mở khóa, chống gậy mang chậu vào nhà, chống
cửa lên. Cảm thấy người mệt mỏi, bải hoải, nói một mình: "Mặc ma với
quỷ, đánh một giấc cho khỏe người". Vừa nói xong, thì nghe thấy tiếng kêu
ai oán:
- Bác ơi bác, cháu chết thê thảm lắm!
Thấy thế Trương Tam nghĩ: "Sao thế nhỉ! Ta lại đem nhốt ma trong nhà".
Biệt Cổ vốn trung trực ngay thẳng, không sợ ma quỷ, nói:
- Ngươi cứ nói đi ta nghe đây.
Ông nghe thấy tiếng nói thầm thì:
- Cháu là Lưu ThếXương, sống tại làng Bát Bảo, ngoài thành Tô Châu. Mẹ
là Chu thị, vợ là Vương thị, có đứa con ba tuổi tên là Bách Tuế. Con sinh
sống bằng nghề buôn vải đoạn. Vì cưỡi lừa về nhà, hành lí rất nặng, tối
hôm ấy nghỉ qua đêm nhà Triệu Đại. Không ngờ vợ chồng hắn độc ác, giết
con, chiếm đoạt của cải, máu thịt con hắn trộn với đất thiêu cháy. Đến nay
con chết đi để lại mẹ già, vợ con, không bao giờ được gặp mặt nữa. Hồn
con nơi chín suối không lúc nào yên. Xin bác tới Bao Công minh oan cho
con, để rửa mối thù này. Oan hồn con ở nơi chín suối vô cùng biết ơn bác.
Nói xong gào lên khóc nức nở. Trương Tam nghe anh ta khóc thật đáng
thương, bất giác động chạm tới lòng hào hiệp, ông chẳng biết sợ là gì, gọi:
- Chậu Đen!
Rồi nghe thấy:
- Dạ, bác ơi cháu đây.
- Ta sẽ minh oan cho cháu. -Trương Tam nói. - Nhưng chỉ sợ Bao Công
không nhận đơn, cháu phải đi với ta.
Chậu Đen vâng lời ngay, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.