ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 734

đầu rơi ở chỗ nào, sao không tìm kĩ xem.
- Thưa ngài đúng là rơi ở đâu.
- Nếu chó lợn không tha, thì cũng còn xương. - Quan huyện nói. Nếu bị
người chôn đi thì cũng còn mùi thối. Đúng là mày không chịu đi tìm thôi.
Ta hạn cho mày hai ngày nữa, nếu không tìm thấy ta sẽ đánh chết tươi.
Hồ Thành thấy mình quá oan ức, song không sao nói được. Đi tìm rã rời cả
chân tay, lại bị sai nha nạt nộ mắng nhiếc, cuống lên, ngồi lì xuống đất kêu
trời kêu đất gào khóc:
- Trời ơi có thấu! Nước mắt cứ trào ra không sao nói nên lời. Tưởng rằng
Hồ Thành xưa nay làm việc gì cũng tự vẩn lương tâm, chưa làm điều gì bậy
bạ khiến người ta ghét bỏ. Trời ơi! Con thường giữ mình trong sạch để
được sống bình an, suốt đời tai qua nạn khỏi, ăn nên làm ra. Vì sao lại làm
con gặp phải vụ án mạng này, khiến con bị liên lụy. Con bị đánh toạc da ứa
máu, khiến con bị tống giam, vợ con li tán, bán ruộng cầm vườn. Trời ơi, lẽ
nào trời không có mắt, nỡ để con vô tội chịu oan. Kẻ cướp của giết người
không biết ở đâu, đầu người chết không biết nơi nào. Trời ơi! Quan lớn nói
rằng tìm thấy đầu mới kết án. Năm lần bảy lượt tra khảo bức con phải cung
khai, con đau đớn không sao chịu nổi. Không còn cách nào ngài mới gia
hạn cho con, sai Lý Vạn và Trường Thiên áp giải con đi tìm. Trời ơi, họ
thương con, ban ngày dẫn con đi tìm, đêm tối con về nơi giam cầm. Đi
khắp mọi nơi không tìm thấy thật là uổng công. Trời ơi! Trời hãy hiển linh
báo ứng, - làm cho kẻ giết người phải tự nói ra. Thấy được đầu mới kết án.
Lúc ấy con nguyện sẽ giết gà mổ lợn tạ ơn trời. Trời ơi chưa hẳn kiếp trước
con độc ác bất lương, gây nên nỗi oan khiên tầy đình này. Có lẽ hằng ngày
con nát rượu, uống say nói bừa, gây ra tai họa, hối không kịp nữa. Không
tìm thấy đầu thì kết án làm sao được? Từ nay về sau con thề, vĩnh viễn
không bao giờ uống rượu nữa. về nhà con sẽ đập hết chai lọ, vò hũ. Nếu
con tái phạm thì trời đánh thánh vật, chó lợn tha xác ăn thịt gặm xương.
Con cũng khuyên người đời giữ gìn đức hạnh, đừng nát rượu, đừng điên
khùng, hãy trông gương tôi, thì mới vô sự, sống vui vẻ bình yên.
Hồ Thành nghĩ rằng lần này về không có đầu, thì nhất định sẽ không sống
được nữa. Ai ngờ không thấy quan chửi bới trách móc, mà đưa một thông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.