ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 776

Đúng là "Người nghe phải đau lòng, người thấy phải rơi nước mắt".
- Thấy cha, con như đứt từng khúc ruột, không cầm nổi nỗi thương tâm,
nước mắt con ướt đầm vạt áo. Chẳng biết con kiếp trước mắc tội gì mà đêm
động phòng hoa chúc, cướp đã giết chồng con, khiến con phải liên lụy.
Người ta lại vu oan cho anh ngoại con, rồi trói anh giải lên huyện, nói rằng
anh đã thông dâm với con, mưu giết chồng con. Quan không cho phép
chúng con phân giải. Không khai quan kẹp mười đầu ngón tay đau buốt tận
ruột gan. Không còn cách nào, con đành nhận để khỏi phải tra tấn, chỉ nghĩ
rằng chết quách để khỏi phải bị hành hạ, ai ngờ rằng không có dao thì
không thể kết án được, bởi thế quan bức cung đến chết đi sống lại. Lần đầu
vả con bốn mươi cái, bàn vả bằng da rách nát, đánh đến nỗi răng rụng máu
tuôn ra như suối. Cứ năm ngày lại truy bức đòi dao, vết thương chưa lành
lại bị đánh trọng thương không sao ăn uống được. Vào nhà giam chấy, rận,
rệp kéo đến hàng đàn cắn lở loét khắp người. Hằng đêm đến mãi canh năm
vẫn không tài nào chợp mắt được. Ban ngày nghĩ đến nỗi khổ đau nước mắt
chảy đầm đìa. Ôi, cha ơi! Chưa nói nên lời mà lòng đau như cắt nghĩ đến số
con khổ sở vô cớ chịu oan. Nếu như đao phủ đến chém đầu, thì mong cha
hãy thu nhặt xác con đừng để cho chó tha đi. Vào những ngày tuần tiết hãy
đặt ngoài cửa cho con bát cháo bát cơm, đốt cho con ít giấy tiền. Cha hãy
tha thứ cho con chưa chút báo đền ơn dưỡng dục, sau này con không thể
tiễn đưa cha về nơi chín suối. Thôi, tình cha con từ nay đứt đoạn, có chăng
chỉ gặp nhau trong giấc mộng mà thôi.
Hai cha con khóc lóc mãi, rồi ông trở về. Trong ngục, Quế Anh nghĩ, ta
thích thêu chữ, hay làm dáng, xem kịch xem đèn, khiến cho bọn lãng tử
thèm muốn, cho nên mới gây ra tai họa này. Mình làm mình chịu còn trách
ai nữa! Có điều vì liên lụy mà chồng bị giết, anh họ bị oan khuất, quả là ta
mắc tội tầy đình. Quế Anh cứ hối hận mãi không thôi.
Thuqua đông tới, vì trái ý quan trên, hơn nữa có nhiều người kháng cáo,
quan huyện bỗng chốc bị triệu hồi, bổ sung người khác. Quan mới là Bạch
Lương Ngọc, người huyện Tử Đồng, Tứ Xuyên, thanh liêm tài giỏi, xuất
thân từ tiến sĩ, ông lĩnh văn bằng tới nhậm chức vào mùa đông năm Khang
Hy thứ bảy. Ông đi gần tới huyện Cao Bình thì gặp một trận mưa tuyết rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.