ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 78

Thánh thượng là đấng chí tôn, lại hạ mình chơi bời, lửa cháy còn là việc
nhỏ, nếu chẳng may xảy ra điều bất trắc, thì ai là người dám chết để bảo vệ
bệ hạ? Quả thực thần lo thay cho bệ hạ, nên không sợ mình chịu nhục, vào
giáo phòng, thay đổi họ tên để bảo vệ hoàng thượng. Việc xảy ra hôm nay
quả thật là một bài học lớn.
Cát Ngu quỳ dưới đất, ra sức can gián, rồi khóc nức nở. Chính Đức bỗng
thấy được lòng trung thành của ông, nói:
- Trẫm đã biết được nỗi khổ tâm của ngươi, từ nay về sau trẫm sẽ sửa chữa.

Nói xong, người trong hoàng cung đã tới đón. Hoàng thượng lên chiếc xe
rèm tía về cung thì lúc đó đã vào canh năm.

Ngày hôm sau, Chính Đức cất nhắc Cát Ngu lên nhậm chức Đô sát viện.
Từ đó về sau, những người có việc làm sai trái, nghe nói đến ông đều phải
sợ hãi. Họ nói với người xung quanh rằng: "Nhất thiết đừng để cho Cát
Chiếu Đản biết”.

Các bạn thân mến, khi Cát Thủy Nguyên còn làm tú tài, ông luôn giữ tiết
tháo thanh cao, khi thi đỗ ông thề rằng: "Nguyện dốc lòng với triều đình,
không thể bẻ cong luật pháp". Thờvua trị dân, rốt cục vẫn không xa rời hai
câu ấy. Đó là kẻ sĩ không đánh mất lương tâm. Vợ ông là Thị Cầm sinh
được một người con trai, thời trẻ đỗ đầu khoa, làm quan tới chức thượng
thư, trở thành một gia đình quan lại thanh liêm ở Dự Chương. Chuyện được
ghi lai trong cuốn Cô song thanh dạ lục của Trương Lăng Nhai. Thơrằng:

Xưa nay vốn vô sự,
Suy Vưu(1) chế ra cung.
Làm quan cần nhân ái.
Phò vua phải hết lòng.

Trời rét hay tùng bách.
Thanh cao biết gỗ đồng.
Tú tài trong thiên hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.