ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 850

không bao giờ tìm ra sự thực. Đây là những việc đã xảy ra từ trước tới nay.
Ông đã quan tâm đến tôi nên tôi cũng kể hết để ông nghe, xem ông có kế gì
giúp tôi được không!
Ngụy Văn Tử nghe suốt từ đầu đến cuối, tức đến bầm gan tím ruột, đập bàn
chửi. Lâm Thiêm Khải lại khuyên giải hồi lâu. Ngụy Hữu Văn nói:
- Ông ạ! Nhà ông có nỗi oan lớn, mà nay thì người đã chết, gia tài khánh
kiệt. Theo tôi thì ông có kiện tới Bộ cũng thế thôi. Tôi có một cách tốt nhất,
song tôi không muốn nói ra, hiện nay chẳng còn trông mong vào đâu được.
Giả dụ ông có thi đỗ cũng chỉ là một tú tài quèn, và cũng chẳng nên coi đó
là lộc nước. Nay tôi bị tước mất áo mũ, nên chẳng kiêng nể gì nữa. Tôi xem
ra nếu ông lật được vụ kiện này, trừ phi ông đi theo đạo nước ngoài, làm
giáo dân, mới không sợ. Tưởng Minh Doãn thế lực lớn như thế cũng phải
thua ông.

Lâm Thiêm Khải nghe thấy những lời khảng khái ấy, trầm tư hồi lâu, chợt
hiểu ra vội vàng cúi lạy nói:
- Xin nghe theo lời dạy bảo của ông. Nếu theo cách ấy tôi cũng phải đến
Đồng Quan. Vốn rất sợ quan trên bắt, nên tôi phải đến nương nhờ người
bạn ở đó. Bây giờ thì tôi không sợ nữa.

Lúc ấy Lâm Thiêm Khải rất vui, cùng với Ngụy Hữu Văn kề đùi kề vế
chuyện trò, chuyện trò thoải mái suốt đêm, mãi đến khi trời sáng bạch thì
họ chia tay nhau. Ngụy Hữu Văn từ Đồng Quan tới vùng Sơn Tây; Lâm
Thiêm Khải về huyện Bảo An chuẩn bị theo đạo Gia Tô, rồi lại đi kiện bọn
quan lại hồ đồ. Rốt cục sau khi theo Gia Tô giáo thế nào, người viết truyện
không nỡ kể tiếp.

Hết Tập 2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.