ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 908

gian nhà ngoảnh về phía bắc. Diêu Quảng Lễ lấy tay đập vòng cửa gọi, bên
trong có tiếng đàn bà ỏng ẹo hỏi:
- Tìm ai đấy?
Nói rồi ra mở cổng. Vừa thấy Diêu Quảng Lễ và hai người nữa liền hỏi:
- Họ tên mấy ông? Đến tìm ai?
Diêu Quảng Lễ nhìn người đàn bà này thấy tuổi chừng đôi mươi, người
thon thả, tóc xức dầu chải bóng lộn, son phấn tô nhạt lông mày vẽ nhỏ,
mình mặc chiếc áo vải màu lam nhạt như màu trời hửng sau mưa, áo trong
màu xanh mướt như lá hẹ, chân dận đôi giày hoa bằng đoạn đỏ, gót sen ba
tấc nhọn thon thon, vừa gầy vừa nhỏ; da mặt trắng trẻo, mắt hạnh đượm
tình má thơm cười nụ. Diêu Quảng Lễ nhìn rồi nói:
- Tôi họ Diêu, tên Quảng Lễ, tới tìm chú em họ là Diêu Quảng Trí.
Người đàn bà quay vào trong gọi:
- Ông Tư ơi, có người đến tìm ông, ông ra mà mời vào nhà.
Diêu Quảng Trí từ phía trong đi ra, thấy là Quảng Lễ, nói:
- Anh Ba, anh từ đâu đến đây? Vào nhà ngồi chơi đã!
- Chú Tư, chú đến đây, nay tôi vâng lệnh lão gia đến bắt chú!
Mã, Đỗ hai người nhìn rồi nói:
- Ngươi là Diêu Quảng Trí phải không? Ngươi phạm pháp rồi!
Liền lấy xích sắt ra khóa luôn Diêu Quảng Trí. Người đàn bà sợ quá nói:
- Chuyện gì thế?
Mã, Đỗ hai người nói:
- Nhà chị cũng trốn không thoát đâu!
Rồi cũng khóa luôn cả người đàn bà, giải cả hai về thẳng huyện Tam Hà.
Gặp đúng lúc Bành Công thăng đường, Mã, Đỗ điệu Diêu Quảng Trí vào,
nói:
- Chúng tôi đã đưa Diêu Quảng Trí ở trạm Hòa Hợp về đây. Còn một người
đàn bà nữa ở cùng với hắn, chúng tôi cũng giải về để lão gia thẩm vấn.
Bành Công nói:
- Ta biết rồi?
Ông nhìn xuống Diêu Quảng Trí ở phía dưới thấy người này khoảng ngoài
hai mươi tuổi, mặt trắng trẻo, người dong dỏng cao, mình mặc áo lụa màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.