ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 104

Triệu Tử nguyên định thần nhìn ra thấy cách ngoài năm bước có người

đứng đó. Người này cao mà gầy, mình mặc áo bào màu xám, hai tay thủ
vào trong tay áo, khẽ thở dài nói:

- Mới một ngày không gặp mà Hàm nhi đã không nhận ra thanh âm của

gia gia nữa ư?

Giọng lão cực kỳ lạnh lẽo, tuyệt không một chút cảm tình. Nữ lang đáp:
- Có lý nào hài nhi không nhân ra gia gia. Có điều hài nhi không ngờ gia

gia lại xuất hiện nơi đây một cách đột ngột mà thôi.

Người áo xanh lạnh lùng nói:
- Gia gia cũng không ngờ chạm trán Hàm nhi ở Lưu Hương viện. Thế

mới biết mọi việc thiên hạ khó mà liệu trước. Phải vậy không Hàm nhi?

Lão nói rồi khẽ lê chân đi.
Triệu tử Nguyên cảm thấy giọng của người áo xám có vẻ hiểm ác thâm

trầm khiến người nghe không rét mà run.

Nữ lang đáp:
- Quả đúng như vậy.
Người áo xám nói:
- Gia gia còn thấy cả người ngoài cũng phạm đến cấm lệnh, thiện tiện

sấn vào bản viện. Điều này càng khiến cho gia gia phải ngạc nhiên.

Lão từ từ quay đầu nhìn thẳng vào Triệu Tử Nguyên.
Triệu Tử Nguyên đứng đối diện phát giác ra mặt lão xám xịt, giống như

mầu sắc áo lão mặc, lại trơ như đá không lộ vẻ gì. Hiển nhiên lão đeo mặt
nạ.

Người áo xám lại nói:
- Nhà có phép nhà, viện có luật viện. Hàm nhi! Ngươi hãy đọc lề luật ở

Lưu Hương viện...

Nữ lang hoa lệ cất giọng kiên quyết đáp:
- Kẻ nào phạm cấm là phải tội chết, quyết chẳng dung tha.
Người áo xám gật đầu. Mục quang lão sáng như đuốc nhìn chằm chặp

vào mặt Triệu Tử Nguyên. Lão cảm thấy hai luồng điện lạnh lẽo từ cặp mắt
đối phương chiếu ra. Bất giác lão run lên, cất giọng trầm trầm hỏi:

- Tiểu tử! Ngươi đã nghe rõ cả rồi sao còn chưa tự xử đi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.