ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 103

- Tướng công... Mau tìm nơi lẩn tránh đi!
Triệu Tử Nguyên bình tĩnh đáp:
- Ai có tật thì mới giật mình. Vì lẽ gì mà tại hạ phải trốn lánh?
Nữ lang giơ tay lên tát “bốp, bốp” vào má Triệu Tử Nguyên. Năm vết

ngón tay in rành rành trên mặt chàng. Nàng nghiến răng nói:

- Bản cô nương bảo ngươi ẩn nấp sao ngươi còn lắm miệng? Gia gia ta

đã có lệnh cấm mà phác giác ra ngươi tiến vào Lưu Hương viện thì cái
mạng ngươi còn tồn tại được chăng?

Triệu Tử Nguyên sờ lên má thấy nóng rát. Tuy chàng đã biết đàn bà con

gái hỉ nộ thất thường và ở nhà nhiều lần từng bị vũ nhục, mà chàng không
khỏi lửa giận bốc lên. Có điều chàng nghĩ lại võ công đối phương cao thâm
khôn lường, chàng đã không phải là đối thủ, đành nói cho bỏ tức, chàng
liền cãi lại:

- Cái đó cô nương khỏi nhọc lòng. Tại hạ chẳng cần gì đến cái mạng này

nữa, đã không muốn ẩn nấp là không ẩn nấp.

Nữ lang tức quá mặt mày xám ngắt, giậm chân nói:
- Ta chưa thấy kẻ nào ngu ngốc mà bướng bỉnh như ngươi. Muốn chết thì

dễ lắm. Để bản cô nương thành toàn cho.

Nàng chưa dứt lời đã phóng chưởng đánh ra.
Triệu Tử Nguyên không ngờ đối phương đột nhiên rắc rối với chàng.

Chàng còn đang ngạc nhiên thì phát giác ra bao nhiêu đại huyệt trong người
đều bị bao vây do cái quạt tay của nữ lang. Chàng muốn né tránh cũng
không có đường, liền khẽ quát lên một tiếng, vung song chưởng theo thế
liên hoàn để chống cự.

Nữ lang giơ bàn tay nhỏ nhắn lên phất quanh một vòng. Chưởng lực của

Triệu Tử Nguyên liền bị ngưng trệ. Tay trái lại giơ lên nhằm chụp vào trung
bàn của đối phương.

Giữa lúc ấy, bóng người thấp thoáng trước tấm thạch bình, rồi âm thanh

dõng dạc quát:

- Hàm nhi hãy dừng tay!
Nữ lang nghe tiếng giựt mình dừng tay liền, rồi buột miệng hỏi:
- Gia gia đấy ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.