ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 101

Hai người giật nẩy minh quay đầu nhìn ra thì thấy nữ lang y phục hoa lệ,

mặt lạnh như băng sương, không biết đã đến đứng bên thạch bình từ lúc
nào.

Triệu Tử Nguyên tinh thần tỉnh táo lại, đẩy Lý Cơ ra. Chàng hít một hơi

chân khí rồi vận động chân lực mười tám lần mới cảm thấy sóng lòng bình
tĩnh lại.

Lý Cơ đưa tay lên gỡ mái tóc cất giọng nghi ngờ hỏi:
- Võ cô nương trước nay chưa từng đặt chân vào bản viện mà sao đêm

nay lại có cử động khác thường?

Nữ lang hoa lệ hờ hững đáp:
- Lưu Hương viện của gia phụ. Bản cô nương muốn đến là đến, ngươi

hỏi thế nào được?

Lý Cơ nói:
- Lý Cơ cũng biết không nên hỏi câu này, nhưng chủ nhân đã để Đông

Sương làm nơi cư trú cho Lý Cơ, đặng phụ trách công việc khoản đãi tân
khách trong bản viện. Võ cô nương đến đây vào lúc này thật có điều không
tiện.

Nữ lang hoa lệ lớn tiếng:
- Ngươi... ngươi không biết đường tiến thoái, dám xung chàng với bản cô

nương. Chắc ngươi không muốn sống nữa.

Sát khí bừng bừng, nữ lang nhảy xổ lại rút đoản kiếm ra đánh “soạt” một

cái rồi vung lên.

Lý Cơ nhắm mắt chờ chết. Bỗng thấy gió lạnh thổi qua mặt. Thanh đoản

kiếm của nữ lang đã lướt trên đỉnh đầu thị hớt đứt bao nhiêu sợi tóc theo
gió bay phất phới.

Nữ lang hoa lệ thấy Lý Cơ vẻ mặt vẫn thản nhiên, không ra chiều khiếp

sợ thì tức giận hỏi:

- Ngươi tưởng bản cô nương không dám giết ngươi chăng?
Lý Cơ lạnh lùng đáp:
- Trước khi Võ cô nương hạ thủ tất cũng lo rằng trong Lưu Hương viện

mà thiếu Lý Cơ thì không thể duy trì được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.