ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1043

Hòa thượng tiếp tục đi trước còn vị đại cô nương lên lầu rồi chú ý đến

thực khách vẻ mặt cô kỳ dị, thỉnh thoảng lại đằng hắng một tiếng.

Triệu Tử Nguyên trong lòng kinh nghi tự hỏi:
- “Vị hòa thượng kia phải chăng là Hoa hòa thượng? Sao y lại cùng đi

với Võ cô nương và Lưu Hương viện chúa?”

Vì muốn lảng tránh Võ Băng Hàm chú ý đến mình chàng cúi đầu xuống.
Không ngờ nhãn tuyến của Võ Băng Hàm mau lẹ phi thường, cô đã nhận

ra chàng. Triệu Tử Nguyên la thầm:

- “Hỏng bét! Lát nữa lại có chuyện rắc rối.”
May mà chủ quán đưa Hoa hòa thượng và Võ Băng Hàm đến ngồi vào

bàn khác nhà quán không ngờ Hòa thượng cũng vào tửu quán liền hỏi:

- Đại sư dùng cơm chay chăng?
Hoa hòa thượng trợn mắt lên đáp:
- Thối lắm! Nhà sư khác chỉ căn chay chứ không ăn mặn nhưng ta làm

hòa thượng lại chỉ ăn mặn chứ không ăn chay.

Bọn thức khách nghe nói đều cười hô hố. Một người vừa cười vừa nói bô

bô:

- Thú thật! Thú thật! Hòa thượng cũng có người chuyên ăn mặn.
Hoa hòa thượng trợn mắt lên nhìn người kia xem chừng sắp nổi nóng,

nhưng bị Võ Băng Hàm trợn mắt lên cản lại. Hoa hòa thượng cố nhịn
nhưng lớn tiếng nói:

- Nếu có thịt chó bần tăng cũng ăn.
Các thực khách càng cười lớn hơn, Hoa hòa thượng lửa giận bốc lên kịt

mũi mấy tiếng, hai mắt đỏ sọng đằng đằng sát khí.

Các thực khách chạm phải mục quang của lão không khỏi run bần bật

dừng tiếng cười.

Hoa hòa thượng cười khành khạch nói:
- Vị nào không thích sống nữa thì thử cười lên một tiếng coi.
Lão co tay búng một cái. Một cây đũa ngã bắn lên xà nhà đánh sột một

tiếng ngập sâu vào không nhìn thấy đâu nữa.

Võ Băng Hàm cất tiếng oán trách:
- Hoa đại sư! Hãy ăn uống đi đã, sao lại tức hơi với người ta làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.