ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1062

- Đó là câu nói cả quyết của lão phu, ngàn lần vẫn thế.
Triệu Tử Nguyên xám mặt lại từ từ giơ tay lên.
Bấu không khí chung quanh tựa hồ ngưng kết lại.
Yên Định Viễn cảm thấy kình khí đè ép, hắn chấn động tâm thần bất giác

lùi lại một bước. “Soạt” một tiếng Yên Định Viễn rút bảo kiếm ra bật hai
tiếng cười khô khan nói:

- Tiểu tử! Bản lãnh ngươi quả là tăng tiếng rất nhiều.
Triệu Tử Nguyên đáp:
- Nếu trong tay tại hạ có bảo kiếm thì tình hình sẽ khác nhiều.
Võ Khiếu Thu kinh hãi hỏi:
- Ngươi có thể sử dụng cả hai tay cùng một lúc ư?
Triệu Tử Nguyên lạnh lùng hỏi lại:
- Võ viện chúa không tin ư?
Bỗng có tiếng người hô:
- Đón lấy!
Một luồng bạch quang vọt lên không từ từ hạ xuống trước mặt Triệu Tử

Nguyên. Lại nghe Võ Khiếu Thu quát:

- Ngô Phi Sĩ! Ngươi giấu đầu hở đuôi mà tưởng lão phu không biết ư?

Lão phu hãy giải quyết gã tiểu tử họ Triệu rồi sẽ tính đến ngươi.

Ngô Phi sĩ lạnh lùng đáp:
- Các hạ khéo nói thì thôi. Ngô mỗ không chạy xa đâu.
Triệu Tử Nguyên tiến lên hai bước từ từ rung tay một cái. Những làn

sóng xanh biếc và ánh sáng bạch quang lấp loáng đầy trời.

Ma Vân Thủ buột miệng hô:
- “Thương Lãng tam thức”! Ngươi... ngươi học được cả võ công của

Kim Đỉnh Tước rồi ư?

Triệu Tử Nguyên ngang nhiên đáp:
- Đúng thế!
Võ Khiếu Thu, Yên Định Viễn, Hoa hòa thượng ba người đều biến sắc.
Ma Vân Thủ vẻ mặt càng trầm trọng thở phào một cái nói:
- Hảo tiểu tử! Phước ngươi quả nhiên không nhỏ.
Hắn khoa chân tiến lên hai bước, tay cầm búa lại nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.