ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1104

cái việc người ta không thèm làm. Nào bón cơm, nào bưng phẩn, nào lau
mặt. Cái gì cũng làm để rồi chẳng được gì? Mười ngày một lần thuốc giải
bất quá chỉ để kéo dài chút hơi tàn. Sống như vậy chẳng thà chết còn hơn.
Bắt đầu từ giờ này Viên Thiên Phong và lão không còn dính líu gì nữa.

Triệu Tử Nguyên khen ngợi:
- Viên huynh đã nhìn rõ mối sinh tử huyền quan. Tại hạ rất khâm phục.
Viên Thiên Phong đáp:
- Đây cũng là nhờ các hạ giải tỏa chỗ ngu tối. Tại hạ xin đa tạ.
Đột nhiên gã rút trường kiếm ở sau lưng nhắm Tàn chi hồng nhân đâm

tới.

Gã ra đòn lúc phẫn nộ, thế kiếm cực kỳ uy mãnh.
Tàn chi hồng nhân tứ chi không còn, lâm vào tình trạng rất nguy hiểm.
Theo thường tình thì Viên Thiên Phong phóng phát kiếm này chẳng có lý

nào không trúng. Ai ngờ Tàn chi lão nhân thấy Viên Thiên Phong nảy lòng
tạo phản lã đã chuẩn bị. Lão nghiêng đầu day mặt rồi há miệng cắn lấy lưỡi
kiếm của Viên Thiên Phong.

Viên Thiên Phong còn đang ngơ ngác đã nghe đánh “rắc” một tiếng.

Thân kiếm bị gẫy khúc giữa. Gã kinh hãi rút mạnh nửa thanh kiếm về.

Tàn chi lão nhân lên tiếng:
- Thằng ngu xuẩn kia! Đừng để người ngoài ly gián nữa. Lão phu miễn

trách cho ngươi.

Viên Thiên Phong cơ hồ không tin ở tai mình vì từ trước đến nay gã biết

tính lão rất thâm độc. Kẻ thuộc hạ mà phạm lầm lỗi chẳng bao giờ được lão
khoan dung. Viên Thiên Phong cặp mắt láo liên bất định. Sau khi đã phát
tiết mối oán khí trong lòng, gã khôi phục lại thần trí lại tham sống sợ chết.
Tín tâm của gã lúc trước bây giờ bị giao động.

Tàn chi lão nhân cất tiếng trầm trầm hỏi:
- Ngươi ngần ngừ gì nữa? Nên biết thiện tâm của lão phu chỉ có một lần.
Nếu ngươi còn ngần ngại là lão phu thu hồi lời hứa đó.
Bỗng nghe Triệu Tử Nguyên thở dài hỏi:
- Có thể như vậy được chăng?
Viên Thiên Phong giật mình lẩm bẩm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.