ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1128

- Nếu huynh đài không hiểu, tại hạ có thể nói được, nhưng...
Triệu Tử Nguyên ngắt lời:
- Nhưng làm sao?
Thanh niên ăn mặc hoa lệ đáp:
- Thanh kiếm này không thể thuộc quyền sở hữu một mình huynh đài

được.

Triệu Tử Nguyên liếc mắt nhìn lão thợ rèn thì chỉ thấy lão vẫn thổi bễ.

Thanh đao đã nung đỏ mà dường như lão không hay, tiếp tục kéo bễ.

Triệu Tử Nguyên ngấm ngầm kinh hãi nghĩ thầm:
- “Lão già này có vẻ kỳ quái, mà thanh niên ăn mặc hoa lệ cũng không

phải tầm thường.”

Chàng nói:
- Huynh đài hãy cứ đưa sự thực ra rồi tại hạ sẽ quyết định.
Thanh niên hoa lệ hắng dặng hai tiếng đáp:
- Những lời huynh đài vừa nói đại khái không lầm. Nhưng chưa tường

tận từ đầu đến cuối. Theo chỗ tại hạ biết thì Linh Võ tứ tước ngày trước là
Tứ đại vương gia dưới trướng Trương Tự Thành. Văn Thù Tước là Trung
Hiếu Vương.

Kim Đỉnh Tước là Tín Nghĩa Vương. Phổ Hiền Tước là Nhân Ái Vương.

Thái Ất Tước là Hòa Bình Vương.

Triệu Tử Nguyên kinh hãi vì lịch sử quá khứ của Linh Võ tứ tước chẳng

hiểu gì, bây giờ nghe thanh niên nói vậy trong lòng chưa hết nghi ngờ, liếc
mắt nhìn lão thợ rèn, thì thấy lão vẫn bâng khuâng thổi bễ, vẻ mặt bần thần
như người hồi tưởng chuyện xưa kia.

Thanh niên ăn mặc hoa lệ lại nói:
- Một năm Trương Tự Thành tranh bá đồ vương của vua Thái Tổ rồi bị

bại. Tứ đại vương gia bảo vệ Trương Tự Thành chạy trốn. Nhưng binh
tướng của Thái Tổ càng ngày càng đông. Trương Tự Thành biết khó lòng
tránh khỏi số trời, liền nhìn Tứ vương nói: “Trời hại ta rồi!”

Gã kể tiếp:
- Tứ Vương trong lòng bất phục. Nhưng quân Minh càng đánh càng

hăng. Đại tướng Thường Ngộ Xuân và Từ Đạt rượt tới. Tứ Vương biết là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.