ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 124

võ. Cặp mắt lấp loáng ngó mọi người trong sảnh đường rồi trầm giọng nói:

- Còn cách nửa trống canh mới đến giờ ước hẹn. Nếu các vị muốn rút lui

khỏi bản viện hãy còn kịp.

Một đại hán trung niên đứng ở mé tả hắng dặng một tiếng rồi đáp:
- Mạch Thập Tự Thương! Các hạ bất tất phải nói nhiều. Tại hạ là Phi

Mao Hổ Hồng Giang đã chẳng quản đường xa ngàn dặm từ Kỳ Liên tới đây
viện trợ chỉ vì đạo nghĩa võ lâm. Có lý đâu lúc lâm trận lại sợ co vòi?

Thập tự thương Mạch Cấn nói:
- Mối thịnh tình của các vị khiến lão phu rất cảm kích. Có điều cục diện

đêm nay...

Lão ngừng lại thở dài nói tiếp:
- Mạch mỗ ra đời từ thuở hai mươi tuổi, cầm cây Thập Tự Thương đi

khắp thiên hạ, trải qua bao nhiêu trận ác đấu cực nguy hiểm, dù đao kề cổ
hay phải lưu huyết cũng chẳng chau mày. Nhưng...

Phi Mao Hổ Hồng Giang hỏi xen vào:
- Nhưng làm sao?
Mạch Cấn thủng thỉnh đáp:
- Nhưng hiện giờ Mạch mỗ cảm thấy trong lòng xao xuyến. Tâm trạng

khác thường này không hiểu vì đâu mà ra?

Hán tử phục đứng mé tả nói:
- Lộc mỗ cũng vậy. Cục diện bữa nay thật khiến cho chúng ta phải hồi

hộp.

Đó là một điều không đáng trách.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Chúng ta thử nghĩ coi. Kỳ Môn Cư Sĩ Thẩm Trị Chương công lực như

vậy lại thêm môn hạ có mười hai tay cao thủ không phải tầm thường mà
ngày nhận được thiếp đen khiêu chiến với Chức Nghiệp Kiếm Thủ không
còn một người nào sống sót trở về. Cả tòa Liên Vân cũng bị đạp thành bình
địa. Bữa nay tấm thiếp đen lại đưa đến Mạch phủ thì bánh xe đổ trước hãy
còn in vết, chúng ta không sợ hãi sao được!

Phi Mao Hổ Hồng Giang nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.