ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1241

Triệu Tử Nguyên nghiêng người sang một bên. May ở chỗ trong quán

nhiều người mà trong lòng Địch Nhất Phi đang có việc gấp nên sơ ý không
ngó thấy chàng. Bỗng nghe Địch Nhất Phi nói:

- Nhị ca! Cửu gia không chạm trán bọn họ ư?
Người được kêu là nhị ca đáp:
- Không!
Địch Nhất Phi thở dài nói:
- Vụ này nếu chúng ta làm không trôi để phiền đến đại giá Cửu gia thì

thật là phiền! Hỡi ơi!

Nhị ca xua tay ngắt lời:
- Hãy chờ gặp Cửu gia rồi sẽ bàn.
Địch Nhất Phi không nói nữa. Tiểu nhị đem đồ ăn vào. Địch Nhất Phi

cùng nhị ca ăn thật mau nhưng hai người không uống một giọt rượu.

Triệu Tử Nguyên Nghĩ bụng:
- “Địch Nhất Phi là người Man Di. Nhị ca mà hắn nói dĩ nhiên là huynh

đệ đồng bào. Hắn nhắc tới Cửu gia ra chiều rất tôn kính không hiểu cửu gia
là nhân vật nào?”

Chàng cảm thấy công việc trước mắt rất nhiêu khê, vì Địch Nhất Phi đã

nói nếu công việc này không chót lọt... bọn họ định làm việc gì? Chàng
định truy tung Địch nhất Phi rồi sẽ tính.

Địch Nhất Phi cùng nhị ca ăn cơm rồi tính trả tiền đi ngay.
Triệu Tử Nguyên chờ hai người đi rồi cũng trả tiền ra đi.
Nhị ca cùng Địch Nhất Phi ra khỏi điếm lên ngựa cho chạy thật lẹ về

phía đông. Triệu Tử Nguyên theo sau ở phía xa xa. Đi chừng được hơn hai
mươi dặm, Địch Nhất Phi cùng nhị ca cho ngựa đi thong thả lại vì phía
trước là một tòa huyện thành. Hai người ruổi ngựa tiến vào.

Triệu Tử Nguyên chạy theo sau thấy người đi lại trên phố rất náo nhiệt.

Nhị ca cưỡi ngựa đi trước Địch Nhất Phi theo sau tiến vào một khách điếm.
Khách điếm này coi có vẻ lịch sự, nhưng trước cửa vắng teo vì bị họ thuê
bao hết cả rồi.

Triệu Tử Nguyên nghĩ thầm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.