ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 127

Hai đứa nhỏ này mất hết thần trí một ngày rồi. Từ miếu Triều Thiên tới

đây hành động của chúng là do tay bọn tiểu đệ điều khiển.

Mạch Cấn bây giờ mới phát giác cặp mắt của đôi nam nữ thiếu niên đã

thất thần, vẻ mặt ngây ngô, quả nhiên khác hẳn người thường.

Cặp nam nữ thiếu niên này không cần nói ai cũng biết là Cố Thiên Võ và

Yên Lăng Thanh ở Thái Chiêu bảo.

Mạch Cấn hỏi:
- Không hiểu Tôn Giả thi triển pháp thuật này có hiệu lực được bao lâu?
Triều Thiên Tôn Giả trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Những người bị pháp thuật, thần trí mê man ít ra là hai mươi bốn canh

giờ chưa tỉnh táo được.

Mạch Cấn vỗ tay nói:
- Hay lắm! Tình thế đêm nay rất nguy hiểm, nhưng hai tên này chưa có

cơ tỉnh lại.

Giữa lúc ấy, Phi Mao Hổ Hồng Giang đang đứng giữa nhà đại sảnh đột

nhiên tiến lại chào Triều Thiên Tôn Giả:

- Tôn giả vẫn bình yên chứ?
Triều Thiên Tôn Giả sa sầm nét mặt hỏi:
- Hồng thí chủ có điều chi dạy bảo?
Phi Mao Hổ Hồng Giang cười ha hả đáp:
- Dạy bảo thì không dám. Hồng mỗ rất lấy làm kỳ là thiên hạ bao la bát

ngát, tại sao chúng ta chạm trán nhau đây, mà lại thành bạn đồng tâm cùng
đi một đường?

Triều Thiên Tôn Giả cười lại đáp:
- Hồng thí chủ khéo nói bày trò.
Hồng Giang nói:
- Theo lẽ thì chúng ta đã đến đây để trợ lực cho Mạch Thập Tự thương

nên hòa điệu với nhau, nhưng Tôn Giả đã hiểu rõ Hồng mỗ là người khí độ
hẹp hòi, không thể buông trôi câu chuyện năm trước...

Triều Thiên Tôn Giả hỏi:
- Thí chủ muốn sao bây giờ?
Hồng Giang đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.