ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1289

- “Thiên Cương song sát”! “Thiên Cương song sát”! Coi bề ngoài họ chỉ

bằng người trung niên mà thực ra bọn họ đã hơn trăm tuổi.

Lâm Cao Nhân mỉm cười đáp:
- Phải rồi. Bọn họ đúng là “Thiên Cương song sát”.
Triệu Tử Nguyên sửng sốt hỏi:
- Lâm huynh trước nay vẫn ở Hải Nam sao lại biết tên hai lão ma này?
Lâm Cao Nhân vội bưng bít:
- Chẳng giấu gì Triệu huynh. Khi tiểu đệ theo gia sư học nghệ, thường

nghe lão nhân gia nhắc tới.

Triệu Tử Nguyên hỏi:
- Nếu vậy lệnh sư tất nhiên là một bậc tiền bối dị nhân trong võ lâm.
Lâm Cao Nhân cười mà đáp:
- Không dám, không dám. Chúng ta hãy nghe Yên cô nương tiếp tục kể

chuyện nữa.

Yên Lăng Thanh lại nói tiếp:
- Hán tử mặt trắng xoay quanh gia phụ một hồi, hán tử mặt đen lại tiếp

tục xoay nữa. Hai người xoay quanh một lúc, bỗng hán tử mặt đen nhấc
bổng gia phụ lên, miệng niệm những gì nghe không rõ. Bất đồ hai tay hắn
múa loạn lên. Roạc roạc liên hồi, xiêm áo gia phụ bị hắn xé rách rớt xuống.

Bốn người ngồi bên chú ý lắng tai nghe, không ai nói gì, dường như

những hành động quái dị của Thiên Cương song sát chẳng có chi quái lạ.

Triệu Tử Nguyên vừa nghe vừa lẩm nhẩm gật đầu.
Lâm Cao Nhân hỏi:
- Rồi sau sao nữa?
Yên Lăng Thanh đỏ mặt lên đáp:
- Gia phụ thân thể trần truồng, rồi hán tử mặt đen một tay nhấc bổng gia

phụ lên, còn một tay móc chỗ đất tuyết thành một cái huyệt để gia phụ
xuống chôn sống.

Triệu Tử Nguyên nói:
- Họ chôn xuống rồi thi triển “Tồi Hồn Tâm Phách”. Người bị thu hồn

vẫn còn tri giác và ký ức như xưa. Hành động cũng không có gì khác lạ,
nhưng không tự chủ được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.