ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 141

Lão áo đoạn nảy ra một ý niệm trong đầu óc. Hắn phất tay trái một cái

làm cho thế công của đối phương phải tiêu tan rồi phóng tay mặt nhanh như
chớp chẳng hiểu vô tình hay cố ý điểm vào trước ngực Cố Thiên Võ.

Lão động thủ rất mau lẹ nhưng chỉ đụng vào áo Cố Thiên Võ rồi dừng

lại, đồng thời lão lùi về phía sau một bước. Mắt vẫn trừng trừng nhìn Cố
Thiên Võ.

Cố Thiên Võ bỗng gầm lên:
- Lão thất phu! Nộp mạng đi!
Chưa dứt lời gã đã vung song chưởng vù vù đánh tới.
Lão áo đoạn nghiêng mình né tránh, trong bụng không ngớt suy nghĩ:
- “Thủy chung ta vẫn không tin thần trí gã bị hôn mê. Nhưng ta vận công

định điểm vào tử huyệt Cưu Vĩ thì con người đã luyện võ sao lại không lộ
vẻ xúc động? Chẳng lẽ ta đã đoán trật?”

Triều Thiên tôn giả giơ tay lên vẫy Cố Thiên Võ trở về, miệng nói:
- Tâm thần hai người này bị bần tăng khống chế, tưởng thí chủ đã nhận

thấy rõ ràng...

Lão áo đoạn hắng dặng một tiếng rồi hỏi:
- Nhận thấy rõ thì làm sao?
Triều Thiên tôn giả đáp:
- Bần tăng thi triển “Mê Hồn đại pháp”, ngày nào chưa giải trừ là ngày

ấy bọn chúng chưa khôi phục được thần trí. Thí chủ mà chịu ra khỏi nồi
đây bảo đảm không làm khó dễ Mạch thí chủ thì chẳng có gì đáng ngại hết.

Lão áo đoạn lạnh lùng đáp:
- Lão phu đã lấy tiền mướn của người đến đây để trừ khử Mạch Thập Tự

Thương thì khi nào lại bỏ dở cuộc. Đại hòa thượng đừng uổng phí tâm cơ
nữa.

Triều Thiên Tôn Giả và bọn Mạch Cấn chưa kịp thay đổi sắc mặt thì

Ương Thần Lão Xú đã tiến gần lại một bước, dõng dạc hỏi:

- Chẳng lẽ các hạ không đoái tưởng đến vị thiên kim ở trên tay nữa ư?
Lão áo đoạn mắt bỗng chiếu ra một tia khác lạ, nhưng trấn tĩnh lại ngay,

đáp:

- Lão nói hồ đồ cái gì? Lão phu không thể hiểu được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.