ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 139

trong lòng cũng hơi tin là đối phương nói thật.

Lão áo đoạn tay cầm đốc kiếm, cặp mắt lấp loáng nhìn chằm chặp vào

Ương Thần. Vạt áo bào lay động không ngớt. Thanh trường kiếm tựa hồ rút
ra khỏi vỏ không biết lúc nào.

Quần hào đều nín thở để chờ xem biến diễn. Cả tòa đại sảnh biến thành

yên lặng như tờ, tưởng chừng tiếng kim rớt cũng nghe rõ.

Ương Thần bất giác lưng toát mồ hôi. Hắn ngấm ngầm vận công lực toàn

thân vào hai cánh tay. Một mặt hắn chú ý đến mọi cử chỉ cùng động tĩnh
của đối phương, một mặt chuẩn bị đánh một đòn kinh người.

Giữa lúc kiếm tuốt cung dương, Triều Thiên Tôn Giả đứng bên từ nãy tới

giờ chưa hề mở miệng, vọt lại trước mặt lão áo đoạn chắp tay nói:

- Xin chào thí chủ.
Lão áo đoạn trầm giọng đáp:
- Nếu đại sư sính cường muốn xen vào là tự rước lấy cái nhục đó.
Triều Thiên Tôn Giả lẩm nhẩm niệm Phật hiệu rồi trỏ vào Yên Lăng

Thanh và Cố Thiên Võ hỏi:

- Thí chủ có nhận ra hai người này không?
Lão áo đoạn trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Lão phu có biết chúng.
Hắn thẳng thắn thừa nhận chẳng úy kỵ gì khiến mọi người đều kinh

ngạc.

Trong sảnh đường lại ồn ào.
Lão áo đoạn thừa nhận vụ này là chứng thực việc Yên, Cố quả đã đưa

thiếp đến khiêu chiến. Đồng thời Triều Thiên Tôn Giả thi triển “Mê Hồn
đại pháp” bắt cặp nam nữ thiếu niên là có thể đối phó với nước cờ tối hậu
của địch nhân.

Trong quần hùng, Ương Thần là người tâm cơ hơn hết, hắn tự hỏi:
- “Đối phương đã biết rõ đôi đường lợi hại mà còn thẳng thắn thừa nhận

là có dụng ý gì?”

Triều Thiên tôn giả nhún vai nói:
- Bần tăng có lời thỉnh cầu tha thiết, mong rằng thí chủ ưng thuận cho...
Lão áo đoạn ngắt lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.