ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 176

- “Bữa trước bọn họ tuy nhận nhau là biểu huynh, biểu muội, nhưng ta

chợt nhìn thấy gã thiếu niên họ Cố đã đoán ra gã mạo xưng là biểu huynh
của Yên Lăng Thanh. Bây giờ gã lại kêu nàng bằng cô nương thì đúng là ta
đoán không sai.”

Yên Lăng Thanh cũng là một tay linh mẫn không vừa, nàng phát giác ra

Cố Thiên Võ đang nói đột nhiên dừng lại là có chỗ sơ hở liền ngó hắn bằng
cặp mắt khó chịu, lạnh lùng hỏi:

- Ta phạt Đỗ Khắc Minh như vậy, ngươi không phục chăng?
Cố Thiên Võ đáp:
- Đỗ Khắc Minh đã xúc phạm cô nương là tự làm nên tội, khi nào tại hạ

lại không phục?

Yên Lăng Thanh khịt mũi mấy tiếng rồi nói:
- Ta cũng chắc ngươi không dám thế.
Cố Thiên Võ trấn tĩnh tinh thần ngó qua Triệu Tử Nguyên hỏi:
- Triệu huynh tới tệ bảo hồi nào vậy?
Triệu Tử Nguyên bật lên tràng cười sang sảng đáp:
- Tiểu đệ vừa mới đến.
Cố Thiên Võ “ồ” một tiếng, hỏi tiếp:
- Còn nhớ lần trước gặp nhau, Triệu huynh cứ khăng khăng một mực là

Yên cô nương và tiểu đệ đưa nhau tư bôn. Bây giờ Triệu huynh đã biết
mình hiểu lầm chưa?

Yên Lăng Thanh xen vào:
- Thiên Võ! Ngươi vừa miệng chứ, được không?
Triệu Tử Nguyên đáp:
- Tại hạ tự biết mình đuối lý. Còn điều huynh đài cùng Yên cô nương đã

hứa hẹn bữa trước, vậy tám chục lạng bạc kia tại hạ phải đòi cho bằng
được.

Cố Thiên Võ nói:
- Tiểu đệ e rằng Triệu huynh tới đây không phải vì mục đích...
Gã toan nói “... Vì mục đích tiền bạc”, nhưng mới nói nửa câu đột nhiên

một ý nghĩ vụt qua trong đầu óc, gã liền dừng lại.

Yên Lăng Thanh đưa tay trỏ vào Triệu Tử nguyên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.