ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 220

Lão áo đoạn cất giọng trầm trầm:
- Hồ tráng sĩ thật khéo nặng lời. Chẳng lẽ không nể mặt lão phu ư?
Hồ Côn hỏi lại:
- Giữa Bảo chúa và tại hạ chưa từng quen biết nhau thì Hồ mỗ cần chi

phải nể mặt?

Lão áo đoạn nói:
- Thế ra Hồ tráng sĩ không coi bản Bảo chúa vào đâu rồi.
Hồ Côn hỏi:
- Bản Bảo chúa ư? Chim cưu chiếm đoạt tổ của chim thước mà cũng tự

xưng là chủ nhân được chăng? Hồ mỗ không nghĩ tới điểm này.

Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Hồ mỗ là người hủ lậu hẹp hòi, chỉ biết có một vị chủ nhân ở Thái

Chiêu bảo là Triệu Phi Tinh...

Cặp mắt lão áo đoạn chiếu ra những tia kỳ dị nói:
- Hồ tráng sĩ! Lão phu muốn cho tráng sĩ hay một điều...
Hồ Côn ngạc nhiên hỏi:
- Điều gì?
Lão áo đoạn dằn từng tiếng:
- Bữa nay tráng sĩ đừng hòng sống mà rời khỏi nơi đây.
Lão nói rồi cất bước tiến lại uy hiếp Hồ Côn. Bước chân tuy chậm chạp

nhưng ngấm ngầm phát lộ sát khí đằng đằng.

Hồ Côn bất giác lùi lại một bước.
Giác Hải thần tăng bỗng lên tiếng:
- Thí chủ hãy khoan!
Lão áo đoạn dừng chân hỏi:
- Đại sư có điều chi dạy bảo?
Giác Hải đáp:
- Lão tăng chợt nghĩ ra một điều. Trước đây chưa lâu có một vị tự xưng

là Tư Mã Đạo Nguyên đang đêm sấn vào chùa Thiếu Lâm cũng nói để truy
tầm thanh kiếm gẫy kia. Khi đó thí chủ cũng xuất hiện ở tệ tự rồi tự nhiên
mất tích. Lão tăng cùng sư sãi trong chùa mải miết đối phó với Tư Mã Đạo
Nguyên nên không để ý đến hành tung của thí chủ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.