ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 221

Lão áo đoạn hắng dặng một tiếng khô khan ngắt lời:
- Đại sư nhận lầm người rồi đó.
Giác Hải thần tăng lắc đầu đáp:
- Lão tăng tự tin nhãn lực của mình không đến nỗi sai trật như vậy.
Lão áo đoạn hắng dặng một tiếng nói:
- Người xuất gia mà cũng bạ đâu nói đấy ư? Đêm qua trong bản bảo có

người dạ hành quang lâm. Nếu lão phu cũng nói đều là người ở chùa Thiếu
Lâm thì đại sư nghĩ sao?

Giác Hải trừng mắt lên không nói gì nữa.
Lão áo đoạn quay lại bảo Hồ Côn:
- Họ Hồ kia! Hãy tiếp chiêu của lão phu đi!
Lão giơ tay chụp xuống đầu Hồ Côn.
Hồ Côn đưa mắt lên nhìn thấy bóng chỉ mịt trời thì trong lòng xao xuyến

nhảy lùi lại phía sau hơn trượng.

Hồ Côn liếc mắt ngó thấy đối phương lưng đeo trường kiếm liền hỏi:
- Sao các hạ lại không sử kiếm?
Lão áo đoạn lạnh lùng đáp:
- Ngươi muốn lão phu sử kiếm ư? Hà hà! Thanh kiếm này đại khái

không cần phải dùng đến để đối phó với ngươi.

Hồ Côn giận đến cực điểm lại bật cười vung chưởng đánh ra.
Lão áo đoạn lạng người đi né tránh phát chưởng của Hồ Côn rồi tiến lại

gần.

Lão vung tay chụp xuống trước mặt đối phương. Thân pháp lão rất thần

tốc mà ra tay cực kỳ mãnh liệt, không ai tin được.

Hồ Côn chưa rõ hư thực, không dám đón tiếp, ngửa người lùi lại, lộ vẻ

rất hoang mang.

Lão áo đoạn cười lạt nói:
- Dù ngươi giỏi né tránh đến mấy đi nữa thì lão phu cũng có biện pháp

hạ sát ngươi.

Hồ Côn không chịu được đáp:
- Ai cần né tránh? Già họng uy hiếp người đâu phải là hảo hán?
Lão áo đoạn mắt lộ sát khí, từ từ giơ chưởng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.