ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 229

Địch Nhất Phi ngần ngừ đáp:
- Sao Yên bảo chúa lại nói thế? Đã là đại sự thì Địch mỗ dĩ nhiên phải

lên núi Võ Đang.

Gã nói rồi cất bước từ từ bỏ đi.
Yên Định Viễn mắt lộ ra những tia kỳ dị khôn tả. Lão tự nói một mình:
- Ba thanh kiếm gẫy mà lấy về được đủ thì có thể cùng Võ lão đầu tương

tranh được.

Lão trở vào cổ bảo, đi thẳng tới hậu viện phát giác ra ái nữ không còn ở

trong khuê phòng. Yên Định Viễn liền với tay lấy thanh “Kim Nhật kiếm”
gẫy xuống giơ ra cửa sổ để ánh dương quang chiếu vào rồi khẽ cất tiếng
ngâm:

“Cảnh thu gió nhẹ lướt chập chùng.
Đoạn kiếm hồ xanh sóng chập chùng.
... ...”
Lão cười khành khạch nói tiếp:
- Trong thiên hạ mấy ai tin được chuyện này...
Lão cầm hai thanh kiếm gẫy đi ra ngoài hiên, ngăn chặn một tên thị nữ

hỏi:

- Ngươi có thấy Lăng Thanh đâu không?
Thị nữ đáp:
- Tiểu thư đang đánh cờ với Cố tổng quản trong vườn hoa.
Yên Định Viễn “hừ” một tiếng rồi theo dẫy hành lang quanh vào vườn

hoa.

Lão thấy dưới chòm dương liễu lá rũ thướt tha, hai người đang ngồi đối

diện đánh cờ. Chính là Yên Lăng Thanh và Cố Thiên Võ.

Một chàng thiếu niên mặt mũi thanh tú đứng bên quan chiến. Chàng

chính là Triệu Tử Nguyên, mới vào bảo làm tân khách từ hôm qua. Ánh
dương quang xuyên qua khe lá liễu chiếu vào bộ mặt cao thâm khôn lường
của chàng.

Yên Định Viễn đứng đằng xa ngưng thần chú ý nhìn Triệu Tử Nguyên và

tự hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.