ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 231

- A Võ! Ngươi đánh cờ cũng khá lắm mà. Sao bữa nay đầu óc ngươi

không linh?

Cố Thiên Võ ấp ứng đáp:
- Chỉ vì... trong người tại hạ không được khoan khoái...
Gã vừa nói vừa hạ cờ.
Yên Lăng Thanh lắc đầu nói:
- Không được! Không được! Đáng lý con cờ đó phải đi vào vị trí “Nhị -

Tứ”. Không thế thì cả mười lăm con ở góc này đều bị ta ăn hết.

Nàng không chờ đối phương trả lời đã dằn dỗi nói:
- Bụng dạ ngươi còn để ở đâu, nên đi cờ chẳng có ý tứ gì!
Cố Thiên Võ vâng dạ xin lỗi muốn đặt con cờ xuống vị trí “Nhị - Tứ”.

Bỗng Triệu Tử Nguyên đứng bên trỏ vào bàn cờ nói:

- Cố huynh! Chỗ này hãy còn trống đây.
Yên Lăng Thanh lườm chàng la lên:
- Trời ơi! Ngươi thì còn biết cái...
Nàng chưa dứt lời bỗng lộ vẻ kinh hãi rồi dừng lại không nói nữa.
Cố Thiên Võ cũng ngảnh đầu nhìn Triệu Tử Nguyên, lộ vẻ kinh ngạc.

Hai người phát giác ra Triệu Tử Nguyên trỏ vào chỗ đó đúng là nước cờ
chết mà cầu sống, có cơ vãn hồi đại cục. Nước cờ này còn cao diệu hơn cả
điểm “Nhị - Tứ”

mà Yên Lăng Thanh chỉ cho gã.
Yên Định Viễn ngồi trên cành cây cũng trông rõ, bụng bảo dạ:
- “Thằng nhóc này hãy còn nhỏ tuổi mà trỏ được nước cờ tuyệt diệu, đủ

nhận thấy đầu óc gã rất tinh minh. Nếu gã không phải là người thiên tính
cực cao và được danh gia rèn luyện thì làm gì có nhiều tư cách đặc biệt đến
thế?”

Cố Thiên Võ nói:
- Không ngờ Triệu huynh lại là một tay đại kỳ thủ. Tiểu đệ thất kính mất

rồi.

Yên Lăng Thanh thấy bàn cờ mình đã nắm chắc phần thắng, chỉ vì Triệu

Tử Nguyên mách nước để nàng lâm vào thế kém thì trong lòng có ý tức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.