ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 242

- Phải rồi! Đúng là ở trong này.
Khi đến gốc cây lớn cỡ hai người ôm không xuể, người kia rẽ về phía

Đông mười bước, sau chuyển sang phía Tây đi năm bước rồi dừng lại, lẩm
bẩm:

- Mới chưa đầy nửa năm mà cỏ đã mọc cao thế này.
Triệu Tử Nguyên chú ý nhìn ra, chàng trông rõ người kia thân hình vừa

gầy vừa cao, tuổi độ năm mươi, mình mặc áo nho sinh.

Người đó cúi xuống vạch cỏ, lộ ra một tấm thạch bản hình vuông. Lão

còn đưa mắt nhìn bốn phía rồi một tay nắm lấy chiếc vòng sắt gắn trên
thạch bản nhắc bổng lên thì bên dưới hở ra một huyệt động tối đen không
trông rõ đáy.

Lão nho sinh cúi xuống khẽ gọi:
- Lão Ngụy! Lão có ở trong đó không?
Chờ một lúc không thấy có tiếng người đáp lại, lão nho sinh lại gọi cấp

bách:

- Lão Ngụy! Lão Ngụy!
Lát sau phía dưới có tiếng người ấm ớ hỏi:
- Tào Sĩ Ngoan! Có phải lão đó không?
Lão nho sinh hạ thấp giọng xuống đáp:
- Sĩ Ngoan đây mà! Lão Ngụy! Nhờ đấng Hoàng Thiên phù hộ, lão hãy

còn sống.

Phía dưới, tiếng người ú ớ lại cất lên:
- Những cực hình thảm khốc của lão Yên ta đã lãnh đủ. Lão cứ yên tâm.
Ngụy mỗ xương đồng gân sắt không chết được đâu.
Lão nho sinh Tào Sĩ Ngoan hỏi:
- Xương tỳ bà ở đùi lão còn bị cột bằng sợi dây lòi tói không?
Người phía dưới đáp:
- Không trách lão họ Yên tàn độc, vì chúng ta chịu đựng được đủ mọi

thảm hình, nên hắn xuyên qua xương tỳ bà để giỡn chơi. Ha ha!

Lão nói câu sau cùng rồi bật cười. Tiếng cười tựa hồ vang lên đến từng

mây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.