ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 3

Dưới làn ánh sáng lờ mờ, một lão già y phục diêm dúa từ trong đống xác

chết gắng gượng đứng lên. Máu tươi đỏ lòm từ lỗ thủng lớn bằng đầu ngón
tay ở bụng dưới không ngớt ứa ra.

Tạ Kim Ấn mới xoay mình, nhưng chưa trở gót, tay trái đã vung chưởng

phóng ra. “Sột” một tiếng! Tay mặt Tạ Kim Ấn vừa rung lên, ánh hào
quang xoay quanh người hắn vọt ra.

Lão già y phục diêm dúa phóng chưởng chưa tới nơi thì mũi kiếm của

đối phương đã đâm thủng ngực lão. Lão già rú lên một tiếng, miệng nói
nhát gừng:

- Ngươi... ngươi... Té ra ngươi là một tay kiếm thủ chuyên nghiệp.
Lão chưa dứt lời đã ngã người về phía sau. Ngực vọt máu tươi đầy cả

mặt mũi.

Tạ Kim Ấn đứng cách xa chừng năm, sáu thước. Mặt hắn còn đằng đằng

sát khí trông mà phát khiếp.

Phút chốc, Tạ Kim Ấn cúi xuống để tay vào mũi lão già ăn mặc diêm

dúa.

Hắn lắng tai nghe thì đúng là lão đã tắt thở. Sát khí trên mặt dần dần phai

lạt, Tạ Kim Ấn tra kiếm vào vỏ tự nói một mình:

- Thế này thì đúng là tà môn! Gần đây ta giết người không thể hành động

một cách sạch sẽ, chóng vánh. Vừa rồi nếu mình không phóng kiếm nhanh
tay thì e rằng kẻ bị chết không phải Tư Mã Đạo Nguyên mà lại là ta.

Tạ Kim Ấn giết người rồi, vẻ mặt hắn biến thành ủ rũ, tựa hồ đã làm một

việc rất vô vị. Hơn thế, hắn tưởng chừng trong mình không còn chút nghị
lực nào.

Tạ Kim Ấn liếc mắt nhìn lão già ăn mặc diêm dúa một lần chót rồi thu

mục quang về, buông tiếng thở dài, bụng bảo dạ:

- “Nhà Tư Mã nổi tiếng giang hồ gần ba chục năm. Thanh danh nhà họ

chẳng phải tự nhiên mà được. Nay lão đã trúng phải nhát kiếm nhu nhuyễn
của Tạ Kim Ấn này mà chưa chết ngay thật đáng kể là một kỳ tích. Lão còn
có thể lồm cồm bò dậy vung chưởng đánh lén ta. Ha ha! Thảo nào lão... chủ
kia chuyến này đã trả công ta bằng một giá cao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.