ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 301

đến ngàn cân của đối phương vừa đẩy ra thì người mụ đã nhẹ nhàng lạng
sang một bên.

Hai thế chưởng thần tốc khiến ai nhìn thấy cũng phải cả kinh thất sắc.
Võ Khiếu Thu đứng vững lại rồi lạnh lùng quát:
- Đứng trước mặt lão phu mà mụ dám múa rìu qua mắt thợ thì chỉ là trò

cười mà thôi.

Đào Hoa Nương Tử nói:
- Các hạ đã đủ bản lãnh hạ sát Tạ Kim Ấn thì bản Nương tử muốn thỉnh

giáo mấy chiêu, dù tự biết mình kém lực lượng.

Võ Khiếu Thu nở nụ cười nham hiểm đáp:
- Té ra mụ vì họ Tạ mà động thủ. Ha ha! Nếu vậy cũng không đáng

trách. Lão phu đã nghe người ta đồn Đào Hoa Nương Tử hồi tuổi trẻ đã có
mối giao tình không phải tầm thường với Tạ Kim Ấn. Về sau tuy có xảy
chuyện xích mích...

Đào Hoa Nương Tử không chờ lão nói hết đã ngắt lời:
- Chuyện bỏ đi không nhắc tới nữa. Hãy coi chưởng đây!
Mụ vừa nói vừa tiến gần lại nhằm chụp vào trung bàn đối phương.
Một chiêu hai thức nhanh như điện chớp đồng thời phóng ra khiến người

ta khó mà đề phòng.

Triệu Tử Nguyên ẩn mình trong bóng tối coi tấn kịch này chẳng hiểu ra

sao, chàng nghĩ thầm:

- “Mới đây mình ở trên tửu lâu đã nghe thực khách thì thầm bàn tán về

chuyện Đào Hoa Nương Tử đã có mối dây ràng buộc với Tạ Kim Ấn rồi
sau xảy chuyện náo loạn. Lúc mụ lên tửu lâu hiển nhiên đã muốn kiếm Tạ
Kim Chương để trả oán, vì thế mà Tạ Kim Chương phải hấp tấp bỏ đi. Sao
bây giờ mụ lại vì cái chết của Tạ Kim Ấn mà xảy cuộc động thủ cùng Võ
Khiếu Thu?”

Bỗng nghe Võ Khiếu Thu trầm giọng quát:
- Đào Hoa Nương Tử! Phải chăng mụ muốn tự rước lấy cái đau khổ vào

mình?

Tiếng quát chưa dứt, người lão đã di chuyển ra ngoài năm bước, hai tay

vẫn thủ trong tay áo chưa có gì lộ ra sắp động thủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.