ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 34

ghê gớm vô cùng! Không ai có thể điều tra ra được họ bị chết vì bệnh gì
hay vì trường hợp nào? Thỉnh thoảng đêm tối lại có tiếng ma rú quỷ gào
không ngớt. Trong thị trấn đã có bóng ma quỷ trùng điệp thì ai không
hoảng sợ, nên họ bỏ cửa nhà thiên cư đi nơi khác.

Yên Lăng Thanh hít mạnh một hơi chân khí hỏi:
- Nói vậy thị trấn này biến thành nơi tổ quỷ hay sao?
Lão già ốm o gật đầu đáp:
- Đúng là tổ quỷ không hơn không kém.
Triệu Tử Nguyên từ nãy tới giờ vẫn lẳng lặng, chẳng nói năng gì, bỗng

tiến lên một bước hỏi:

- Người trong thị trấn đã thiên cư đi hết mà sao lão tiên sinh một mình

còn lưu lại đây?

Lão già ốm o ngắm nghía Triệu Tử Nguyên một lúc. Đột nhiên lão lộ vẻ

nghi ngờ buột miệng nói:

- Rất giống... rất giống ngày trước.
Lão nói nửa câu dường như chột dạ, vội chuyển sang vấn đề khác, tiếp

lời:

- Tiểu ca hỏi câu này rất đích đáng. Sở dĩ lão phu cứ ở lại đây là vì trước

nay không biết sợ ma quỷ.

Triệu Tử Nguyên nói:
- Đởm lược của lão tiên sinh đã đến mực phi thường!
Lão già ốm o đáp:
- Chức nghiệp của lão phu bắt buộc lão phu đi vào hàng ngũ với ma quỷ.
Lâu ngày quen đi thành ra thản nhiên như không thấy gì.
Yên Lăng Thanh hỏi:
- Sao! Lão tiên sinh là...
Lão già ốm o ngắt lời:
- Lão phu được người bản trấn thuê mướn để coi mồ mả.
Yên, Cố hai người “ủa” lên một tiếng.
Lão già không ngớt ngắm nghía Triệu Tử Nguyên. Sau lão thấy nhìn lâu

cũng ngượng, liền quay ra chỗ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.