ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 37

Lão già ốm o lẳng lặng không trả lời.
Đại hán cao lớn lại nói:
- Có thể Ương Thần Lão Xú đến chậm. Vậy chúng ta hãy chờ ở đây một

lúc.

Ba người liền ngồi xuống bên đường chờ đợi.
Lúc này ánh mặt trời chiếu xuyên vào trong tòa nhà lợp cỏ.
Yên Lăng Thanh nét mặt nghiêm nghị, thò ngón tay vào chung rượu viết

lên mặt bàn:

“Bọn chúng là Hắc Nham tam quái. Coi tình hình này thì bọn chúng

cùng một phe với lão Ương Thần.”

Cố Thiên Võ hạ thấp giọng xuống nói:
- Tam Quái không nhận biết hai ta. Chắc bọn chúng vẫn chưa hiểu nội

tình, còn chờ đợi Ương Thần đến để hỏi cho rõ...

Bỗng thấy hán tử thấp lùn la lên:
- Lão già kia! Sao không đi lấy một vò rượu ra đây cho chúng ta uống

chơi?

Lão già ốm o lạnh lùng đáp:
- Rượu uống hết cả rồi.
Hán tử thấp nhỏ thở hồng hộc hỏi:
- Không còn rượu ư? Không rượu thì chúng ta mổ bụng moi gan lão già

để ăn tươi một bữa.

Bỗng nghe đánh “soạt” một tiếng. Hán tử thấp nhỏ rút yêu đao ở sau

lưng ra cầm tay. Gã quát lên một tiếng thật to rồi vung đao lên sấn lại chém
lão già.

Lão già ốm o sa sầm nét mặt, cặp mắt lấp loáng ánh hàn quang. Chiêu

đao của hán tử sắp chém tới thì Triệu Tử Nguyên ngồi trong nhà quát lên:

- Tại hạ kính mời các hạ một chung. Các hạ hãy đón lấy!
Tiếng quát chưa dứt, chén rượu ở mặt bàn đã văng ra, xoay chuyển như

chiếc lá trên không vọt đi rất nhanh. Ai nhìn thấy cũng phải khiếp sợ.

Hán tử bé nhỏ vừa phóng đao ra thì chung rượu lao tới như mũi tên bắn

đập trúng vào cổ tay cầm đao của gã. Diễn biến đột ngột này hán tử chưa
kịp nghĩ tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.