ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 448

Mã Tranh đưa mắt nhìn gã nhưng không nói gì.
Yên Lăng Thanh đi gần bên Triệu Tử Nguyên hỏi:
- Vừa rồi tại sao ngươi lại la thất thanh?
Triệu Tử Nguyên hoang mang cãi:
- Không có... Không có đâu...
Trong đầu óc chàng những luồng sóng tư tưởng nổi lên dào dạt. Chàng

ngấm ngầm hy vọng bức rèm xe còn mở thêm nữa để nhìn kỹ hơn, đặng cởi
mở mối hoài nghi đè nặng trong lòng.

Chàng tự hỏi:
- “Nương đã mượn căn nhà của sư phụ Bạch Tuyết Trai ở Dương Võ làm

nơi trú ngụ, bấy nhiêu năm vẫn không ra khỏi cửa một bước. Chắc vừa rồi
mình mắt hoa coi lầm. Nhưng Hương Xuyên Thánh Nữ tướng giống hệt
còn tuổi tác phải ít hơn mẫu thân một chút. Vụ này là thế nào đây?”

Tuy trong lòng nhiều mối hoài nghi mà chàng càng nghĩ càng thấy phức

tạp, không tìm ra được manh mối gì.

Mã Tranh vung roi ngựa lên cho ngựa chạy thì Điền Tiếu Long đột nhiên

vươn tay nắm lấy dây cương. Miệng gã trầm giọng quát:

- Hãy khoan!
Mã Tranh sửng sốt hỏi:
- Các hạ định làm gì?
Điền Tiếu Long cười ha hả đáp:
- Tại hạ là Điền Tiếu Long. Các hạ đã nghe danh bao giờ chưa?
Mã Tranh trợn mắt lên hỏi:
- Các hạ là... Độc Hành Đại Đạo, nổi danh ở Trung Nguyên ư?
Điền Tiếu Long đáp:
- Đại đạo thì không dám. Có điều Điền mỗ trông vào nghề trộm cướp để

mưu sinh từ lâu. Tại hạ phải làm nghề này cũng là bất đắc dĩ. Khi đã động
thủ chẳng bao giờ chịu trở về tay không. Quí chủ nhân...

Mã Tranh mặt lạnh như băng ngắt lời:
- Nói dài nói ngắn chẳng qua các hạ vì trông thấy châu báu của tệ chủ

nhân mà sinh lòng tham muốn phải không?

Điền Tiếu Long hắng dặng đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.