ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 549

- Tại hạ muốn ra mắt Thiên Hữu trưởng giáo vì một việc rất trọng yếu

nên phải vượt đường ngàn dặm lên núi Võ Đang, có lý đâu lại trở về tay
không?

Tiếng chuông trên đỉnh núi lúc đứt lúc nối. Thiên Ly chân nhân lộ vẻ

hoang mang nói:

- Trên chùa không ngớt nổi hiệu cảnh báo. Xin miễn thứ cho bần đạo

không rảnh để nói nhiều. Mời đạo hữu quay về.

Dứt lời lão vẫy tay một cái rồi cùng Vô Ý, Vô Tâm trở gót đi ngay.
Triệu Tử Nguyên bồn chồn hỏi:
- Tại hạ báo cáo cùng quí trưởng giáo về việc có liên quan đến thanh

đoạn kiếm mà đạo trưởng cũng cự tuyệt ư?

Câu này quả hiệu nghiệm hơn trăm ngàn lời nói. Thiên Ly chân nhân

dừng bước quay lại khẽ hỏi:

- Đoạn kiếm ư? Đạo hữu cũng biết chuyện bí ẩn về đoạn kiếm hay sao?
Triệu Tử Nguyên tuy không hiểu đối phương nhắc tới chuyện bí ẩn gì,

nhưng thấy sáu con mắt của Võ Đang tam tử nhìn chằm chặp vào mình,
chàng đành gật đầu luôn mấy cái.

Thiên Ly chân nhân nói:
- Vậy đạo hữu đi theo bần đạo.
Tam Tử thi triển khinh công. Triệu Tử Nguyên chạy theo rất gấp. Lên

đến sườn núi, quanh qua mé tả bỗng thấy mặt trước dựng một khối đá lớn
khắc ba chữ đại tự “Giải Kiếm Nham”.

Vô Ý đi chậm hơn một chút quay lại nhìn Triệu Tử Nguyên nói:
- Này! Đạo hữu có đem theo binh khí không? Lề luật của bản phái có

điều phiền phức. Chưởng môn lại giao cho bần đạo phụ trách việc này...

Triệu Tử Nguyên lắc đầu đáp:
- Tại hạ đã thành thói quen không đeo kiếm bên mình.
Vô Ý cười khanh khách nói:
- Nếu vậy càng hay. Khỏi được chuyện phiền phức này.
Bốn người chạy nhanh như điện chớp lên đỉnh núi. Chẳng bao lâu, một

ngôi chùa lớn hiện ra trước mắt. Trước mặt chùa là một bức tường đất màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.