ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 671

- Chiều hôm kia có hai hán tử ăn mặc kỳ dị đến tệ điếm đánh khí giới, họ

ngẫu nhiên ngó thấy thanh kiếm này, một người mừng quá liền đòi mua
bằng giá năm trăm lượng nhưng khi sờ túi thì không đủ số bạc này. Người
kia dường như có ý định cưỡng đoạt nhưng bị đồng bọn ngăn lại, cảnh cáo
là y không được gây sự làm kinh động đến nhân vật võ lâm...

Triệu Tử Nguyên trong lòng rất lấy làm kỳ, ngấm ngầm phỏng đoán về

hai hán tử ăn mặc kỳ dị.

Lại nghe chưởng quỹ nói tiếp:
- Hai người đó lúc ấy liền quyết định sau hai ngày sẽ trở lại đem đủ tiền

mua thanh kiếm này, nhưng tới bây giờ vẫn chưa thấy đến. Trong hai bữa
nay, khách quan là người đầu tiên vào tệ điếm đánh kiếm. Tiểu lão biết
thanh kiếm này không phải vật tầm thường mới ra giá năm trăm lượng.
Tiểu lão bất cứ ai trả được giá là bán. Khách quan bảo như thế có hợp lý
không?

Triệu Tử Nguyên trong lòng nảy ra cảm giác chán ghét, nhưng nghĩ đến

đối phương là nhà buôn ở chốn quê mùa chỉ biết vụ lợi chứ không trọng
điều tín nghĩa, và lại chàng không phải là chủ nhân thanh kiếm nên không
tiện can thiệp.

Triệu Tử Nguyên hỏi:
- Chủ nhân thanh kiếm này hẹn bao giờ đến chuộc?
Chưởng quỹ đáp:
- Y hẹn trong một tháng. Bữa nay là ngày cuối cùng.
Đột nhiên trên đường phố có tiếng vó ngựa dồn dập mỗi lúc một gần.

Hai tên kỵ sĩ dừng ngựa trước cửa tiệm.

Chưởng quỹ đột nhiên biến sắc, cất tiếng run run nói:
- Bọn họ... đã đến đó... Xin lỗi khách quan, tiểu lão không thể bán thanh

kiếm này cho khách quan được.

Lão vươn tay ra muốn lấy thanh bảo kiếm trong tay Triệu Tử Nguyên.
Triệu Tử Nguyên không hiểu vô tình hay hữu ý rụt tay về. Chưởng quỹ

chụp vào quãng không. Bất giác trán toát mồ hôi.

Hai tên kỵ sĩ nhảy xuống ngựa cất bước tiến vào. Triệu Tử Nguyên chú ý

nhìn xem thấy người mới đến xõa tóc, cánh ăn mặc quả nhiên rất cổ quái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.