ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 672

Nhưng chàng trông mặt hơi quen.

Hai người bước vào cửa tiệm thấy một chàng thiếu niên đứng đó tay cầm

thanh bảo kiếm. Còn chủ tiệm không ngớt xoa tay ra chiều cấp bách.
Chúng liền hiểu rõ vụ này là thế nào.

Hán tử mé hữu chưa nhìn rõ mặt Triệu Tử Nguyên đập tay xuống bàn

quầy làm vỡ một miếng. Hắn lớn tiếng la:

- Chưởng quỹ! Lão định đóng cửa tiệm hay sao mà dám ăn lời đem bảo

kiếm bán cho người khác? Lão gia nổi nóng thì tiệm của lão phải tan tành.

Hắn lớn tiếng thóa mạ. Mà hán tử không nói sõi nghe rất khó nghe.
Chưởng quỹ sợ quá, sắc mặt xanh lè, lúc trắng bợt, nhìn hai người xá dài,

hồi lâu không nói nên lời.

Hán tử khác thân hình bé nhỏ gầy nhom lên tiếng:
- Ngươi làm gì mà nóng thế? Để ta xử trí vụ này cho.
Gã quay lại nhìn Triệu Tử Nguyên nói:
- Tiểu ca! Chúng ta...
Đột nhiên gã dừng lại vì nhìn rõ mặt Triệu Tử Nguyên, gã sửng sốt dừng

lại không nói nữa. Triệu Tử Nguyên tươi cười hỏi:

- Noãn Thỏ! Hồng Thỏ! Chúng ta lâu nay không được gặp nhau.
Hai hán tử ăn mặc kỳ dị này đã chạm trán với Triệu Tử Nguyên rồi.

Chúng là Noãn Thỏ và Hồng Thỏ người Thổ ở miền Tái Bắc tới đây.

Hồng Thỏ trỏ tray vào mặt Triệu Tử Nguyên hỏi:
- Tiểu tử! Ngươi... sao lại cũng đến đây?
Triệu Tử Nguyên đáp:
- Tại hạ đang muốn hỏi hai vị câu này. Hôm ấy tại hạ vô tình nghe được

câu chuyện giữa hai vị và biết các vị ở ngoài Trường Thành vào đây.

Hồng Thỏ lại quát lên:
- Câm miệng đi!
Triệu Tử Nguyên vẫn bình tĩnh nói:
- Coi bộ hai vị dường như lén lút vào trong quan ải. Các vị đã không

muốn tại hạ nói nữa thì tại hạ bỏ đi là xong.

Hồng Thỏ sa sầm nét mặt tựa hồ muốn nổi nóng. Noãn Thỏ vội đưa mắt

ra hiệu cho bạn rồi thò tay vào bọc lấy ra gói bạc rất trầm trọng rồi đặt lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.