ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 792

trông thấy tông tích đâu nữa.

Hai đại hán to lớn ôm hai mớ dây gai lại. Ưng Vương gật đầu. Hai đại

hán liền buộc dây vào lưng mình. Một đầu buộc vào cây cột gỗ chờ Ưng
Vương ra lệnh. Bọn người kia khoa chân múa tay hô lên những tiếng quái
gở. Bầu không khí biến thành rối loạn khủng khiếp. Ưng Vương bật tiếng
cười the thé lớn tiếng:

- Xuống đi! Đừng hòng sống mà trở về.
Hai hán tử vâng lệnh nhảy xuống. Hai tay nắm đầu dây tụt xuống rất lẹ.
Chân vừa chấm đất, chúng đã vung chưởng đánh vào trước ngực Ngô

Phi Sĩ và Ngọc Yến Tử. Chúng trúng chưởng rú lên hai tiếng kinh tâm
động phách chết lăn ra đương trường. Bọn hán tử còn ở trên bờ vực thẳm
thấy hai người trong bọn không chống cự được chút nào đã chết ngay, bất
giác sinh lòng khiếp sợ, sắc mặt tái mét.

Ưng Vương lớn tiếng hô:
- Xuống đi! Xuống đi!
Hắn hô luôn mấy tiếng mà chẳng thấy một tên bám dây tụt xuống.
Hoa hòa thượng cười lạt nói:
- Bọn thủ hạ không chịu nghe lệnh. Chỉ còn thì chủ thân hành xuống

hang đối phó với chúng.

Ưng Vương tức giận gầm vang không ngớt. Cặp mắt hung dữ đảo sùng

sục nhìn bốn phía. Bọn thủ hạ sợ quá giương mắt nhìn thủ lĩnh mà chẳng
một tên nào nhúc nhích.

Ưng Vương kêu réo một lúc đột nhiên thu lại, vung chưởng đánh vào

một đại hán ở phía sau. Gã té xuống tắt thở chết liền.

Bon hán tử còn lại sợ quá la lên một tiếng rồi tới tấp bỏ chạy tứ tung.

Nhưng chúng chạy chừng một trượng, đột nhiên bóng người thấp thoáng.
Một luồng chân lực vô hình từ mé tả quét tới. Trong vòng một trượng
vuông bóng sạn chập chùng.

Mười mấy hán tử mắt hoa lên một cái đầu đã bị binh khí quét trúng, máu

bắn tứ tung, tử trạng thảm tuyệt nhân hoàn.

Tử Cốc Ưng Vương đứng ngẩn mặt ra quay đầu nhìn Hoa hòa thượng

đứng sững. Không hiểu tay lão cầm cây bảo sạn từ lúc nào. Cây phương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.