ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 854

Võ, Yên cũng không phải hạng kém cỏi. Giữa lúc Tạ Kim Ấn xông ra,

Yên Định Viễn múa thanh trường kiếm tấn công vào mười lăm yếu huyệt
trước ngực đối phương. Miệng hắn cười nói:

- Họ Tạ kia! Nhận thua đi thôi.
Tạ Kim Ấn lờ đi như không nghe tiếng. Thanh trường kiếm trong tay

vung lên.

Ánh hàn quang lấp loáng, lão lại phóng ra một chiêu... Lập tức kình

phong ào ạt, người lão lướt đi.

Lập tức lại có ba người bao vây. Tạ Kim Ấn định thần nhìn lại, thì ra

Địch Nhất Phi và Noãn Thỏ, Hồng Thỏ. Lão lớn tiếng quát:

- Mau mau tránh ra!
Người lão xoay đi một cái, bên tả đánh hai kiếm, mé hữu phóng một

kiếm.

Binh khí vừa chạm nhau chát chúa, Tạ Kim Ấn đã ra khỏi trùng vi.
Lão rảo bước đến bên Tạ Kim Chương, chú ý nhìn kỹ không thấy vết

thương, nhưng lão vẫn nhắm mắt không dậy được. Tạ Kim Ấn còn đang
nghi hoặc bỗng nghe Tạ Kim Chương giương mắt lên thều thào nói:

- Đại ca! Tiểu đệ hỏng rồi... đại ca tự mình bảo trọng...
Lão nói tới đây lại từ từ nhắm mắt.
Tạ Kim Ấn la gọi:
- Nhị đệ! Nhị đệ! Cố gắng lên...
Thanh âm lão dần dần lạc giọng. Lão ngó Tạ Kim Chương nằm yên

không nhúc nhích, trong lòng đau khổ vô cùng, vì lão nhận ra nhị đệ đi đến
kết quả này hoàn toàn do lão gây ra.

Từ ngày lão chìm đắm vào nghề Chức Nghiệp Kiếm Thủ, gây nên biết

bao cừu hận. Mọi người trong hắc đạo cũng như bạch đạo sợ lão như nước
lụt mãnh thú chỉ mong trừ khử cho yên. Trước nay không một ai lượng xét
cho lão, chỉ có bào đệ là Tạ Kim Chương mới hiểu rõ lão. Tạ Kim Chương
tuy đối với huynh trưởng chẳng thân gì cho lắm, nhưng thủy chung chẳng
bao giờ bội phản. Hai mươi mấy năm trời chung hưởng hạnh phúc, chia xẻ
hoạn nạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.