ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 998

bốn, năm người.

Bọn quan binh la hét om sòm, trận thế rối loạn. Trác Côn mở đường phá

thành chỗ hở rảo bước chạy đi.

Bọn Triệu Tử Nguyên cũng ra tay xung kích khiến cho mặt trận quan

binh lập tức rối loạn.

Bốn người sắp phá được vòng vây thì đột nhiên một tên võ tướng cưỡi

con ngựa hồng, tay cầm ngân thương đi đầu lớn tiếng quát:

- Bọn phản nghịch! Chạy đi đâu cho thoát?
Trác Côn không trả lời, vung kiếm chém liền.
Võ tướng kia rung tay một cái. Mũi thương vọt ra tia sáng đánh choang

một tiếng. Trác Côn phải lùi lại một bước. Tên võ tướng đắc ý hỏi:

- Sao ngươi còn chưa chịu trói?
Hắn hươi thương đâm tới trước ngực Trác Côn.
Trác Côn kinh hãi vô cùng. Gã vừa bị võ tướng làm cho chấn động, bây

giờ lại thấy cây thương đánh tới, gã không còn đường né tránh.

Đột nhiên bóng người thấy thoáng, Triệu Tử Nguyên xông lên nắm được

mũi thương, vừa giật mạnh vừa la:

- Buông tay!
Chàng bẻ mạnh một cái, cây ngân thương của tên võ tướng bị gẫy làm

hai.

Hắn biến sắc, mã bộ loạng choạng.
Thẩm Trị Chương quát hỏi:
- Bây giờ chưa chạy đi còn đợi đến bao giờ?
Bóng người chuyển động. Bọn Triệu Tử Nguyên vọt đi.
Thẩm Trị Chương chạy trước dẫn đường, chuyển qua mấy ngõ hẻm.

Đường lối ở kinh thành lão đã thuộc lòng. Quần hùng chạy một lúc bỏ xa
bọn quan binh.

Thẩm Trị Chương dẫn mọi người chạy đến trước cửa một tòa nhà. Lão

đập cửa ba cái. Cánh cửa kẹt mở, một tên tráng hán thò đầu ra nói:

- Trang chúa đã về tới.
Thẩm Trị Chương hỏi ngay:
- Lão Hồ! Bọn họ đã về chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.