ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 111

tinh nghịch, vẻ mặt say sưa.

Phạm Nhất Minh là giáo viên dạy đàn dương cầm Chung Thấm làm

trung gian giới thiệu, tìm cho Chung Đình. Cuối tuần họ vừa gặp mặt. Hôm
nay anh ta có buổi trình diễn ở đại học J, mời cô đến xem.

Khi gặp nhau, một người đàn ông rất trầm ổn bình thường, lúc này

ngồi bên cây đàn, cả người từ trên xuống dưới được âm nhạc trao cho sự
quyến rũ khác biệt, tỏa sáng lấp lánh.

Tiếng nhạc xinh đẹp như từng đợt sóng ập tới, nhịp điệu không thể

đoán được luôn nắm bắt trái tim mọi người. Khi bạn cho rằng nó có khí thế
hào hùng, sắp làm cho bạn bị phủ đầu ướt sũng, nó lại chợt biến tấu, hóa
thành một con sóng nho nhỏ, dịu dàng tràn qua mu bàn chân bạn.

Trong bóng tối, Chung Đình nín thở lắng nghe.

Xung quanh ánh sáng lờ mờ, ánh mắt cô bình thản mà lấp lánh, nhìn

thẳng sân khấu, nhìn cây đàn đen kịt bóng loáng kia.

Tiếng đàn như một đôi tay mạnh mẽ, trong không gian tối tăm này ôm

chặt cô, trói buộc cô. Cảm giác ấy khiến ta run rẩy, không kiềm chế được
muốn thở dốc, muốn bước vào sâu hơn.

Bước vào thế giới khiến ta mong mỏi mê say ấy.

Đây chính là thế giới của âm nhạc, thế giới của nghệ thuật.

Nó huyền bí, đơn thuần, như chiếc đèn đường vẫn chưa tắt bên lộ, một

lòng một dạ tỏa sáng trong buổi sớm mai màu xanh thăm thẳm.

Bạn có thể nói nó không có ý nghĩa, nhưng bạn vĩnh viễn không thể

phủ nhận cái đẹp của nó.

Trong cuộc đời bạn, điều quan trọng nhất là gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.