ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 145

Hà Chí Bân cũng cười, sờ cánh tay để trần của cô, đến gần cô.

Dòng nước chảy len vào giữa thân thể, anh khẽ đè cô lên thành hồ.

Hai gương mặt ướt đẫm, bốn mắt nhìn nhau.

Hai cánh tay anh vòng quanh cô, anh cúi đầu đặt lên trán cô, hơi thở

lướt nhẹ qua làn da ướt át của cô, lành lạnh ngưa ngứa.

"Ai bảo em khó hẹn như vậy. Trước kia gọi điện thoại đêm không

nhận, hửm?"

Sóng nước mềm mại, một tiếng hỏi vặn trong xoang mũi anh, trái tim

cô nhộn nhạo theo.

Anh cúi đầu, khẽ chạm môi cô, giọng nói lạnh lẽo, "Còn định lờ anh

bao lâu nữa đây?"

Nước hồ luôn ngập đến vai họ, dập dờn, vỗ vào làn da, phát ra âm

thanh trong trẻo.

Hơi thở giao hòa, ánh nước phản chiếu trong mắt Chung Đình sáng

rực. Cô sờ kinh mạch nổi lên trên cổ anh, cảm nhận được nhiệt độ làn da
người đàn ông.

"Đi thôi." Cô nói.

"Đi đâu?"

"Nhà em."

Mưa vẫn cứ rơi, đường đi kẹt xe. Dọc đường bật nhạc, Chung Đình

thả lỏng nhìn cảnh mưa ngoài cửa sổ. Khi chờ đèn đỏ, Hà Chí Bân nắm tay
cô một cách tự nhiên, nắn bóp gan bàn tay cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.