ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 148

Rất nhanh, Chung Đình đi đến trước mặt cô.

Con đường bên cạnh có xe gầm rú chạy qua, họ đứng dưới tán cây, im

lặng trọn một phút.

Bọt nước bắn tung tóe rất nhiều vào mặt, vào chiếc áo khoác màu sậm

của Chung Đình. Áo khoác bị gió thổi phanh, làn gió chui vào cơ thể. Cô
dùng tay túm chặt vạt áo trước, cánh tay che trước người, không dời đi.

"Sao em đến đây?" Chung Đình hỏi.

"Em muốn gọi cho chị, nhưng di động hết pin... Chỉ nhớ nhà chị ở đây

thôi."

Âm điệu giọng nói của cô gái là giọng nhẹ nhàng rõ ràng đặc trưng

của con gái ở cái tuổi này, không nâng cao âm lượng vì tiếng mưa rơi ồn
ào.

Chung Đình không lên tiếng.

Ánh mắt dời xuống, cô liếc nhìn cái hộp nhựa bên chân cô ấy. Cái hộp

trong màu trắng ở ngay bên bàn chân mang chiếc giày canvas của cô ấy,
mơ hồ có thể nhìn thấy, một con vật lông xù đang nằm bên trong. Là mèo.

Con mèo rất ngoan, cuộn tròn bên trong, nheo mắt, không nhúc nhích.

Chú ý đến tầm mắt cô, Phương Chân Vân ngồi xổm xuống xách hộp mèo
lên, nâng đến giữa họ.

"Em cũng mang Meo Meo tới."

Chung Đình nhìn đôi mắt trong veo của cô gái.

Đôi mắt này như thể đang nói cho cô biết: Trốn tránh vĩnh viễn không

phải là kết thúc của một câu chuyện, mà chỉ là sự khởi đầu của một câu
chuyện khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.