ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 183

Năm ấy, Chung Đình, Dương Tinh hai mươi ba tuổi, vừa tốt nghiệp

chưa bao lâu, đã bước vào thế giới phồn hoa. Dương Tinh theo chuyên
ngành mỹ thuật, có một chút thiên phú, thiếu một chút tập trung. Kế hoạch
ban đầu là sau khi tốt nghiệp thì ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, phát
triển trong lĩnh vực chuyên ngành. Nhưng cuối cùng cô ấy lại giống như
Chung Đình, ở lại Thượng Hải làm việc, đi lại giữa ranh giới công việc
nghệ thuật.

Lý do ở lại rất đơn giản, cô ấy nói phải chăm sóc cho một cô gái.

Thời trung học, Dương Tinh từng có bạn trai, lên đại học, cô ấy dần

phát hiện mặt khác của mình. Chung Đình là người đầu tiên biết chuyện
này. Sau đó, hai người bạn gái của cô ấy Chung Đình đều gặp qua.

Người thứ nhất là đàn chị cùng trường, vẻ ngoài rất xinh đẹp, cũng là

sinh viên nghệ thuật, sau khi tốt nghiệp thì lấy việc ở nơi đất khách làm lý
do nói chia tay với cô ấy, giữa chừng lung lay mấy lần. Về sau mới biết là
do đối phương có bạn trai, không chờ nổi đến khi Dương Tinh tốt nghiệp
thì kết hôn.

Người thứ hai là Phương Chân Vân.

Trước khi chưa gặp mặt, Chung Đình đã nghe nói là một cô gái vừa

thành niên. Sau khi gặp Phương Chân Vân, Chung Đình có một cảm nhận
rất khác.

Giọt sương ban mai bám trên phiến lá, trong suốt, long lanh. Nó rất

nhỏ, một viên tròn trịa, nhưng có thể phản chiếu thế giới bao la. Rất mâu
thuẫn, nhưng mâu thuẫn chính là dáng vẻ nguyên bản nhất của rất nhiều sự
vật. Nặng nề và nhẹ nhàng, thuần túy và phức tạp, hồ đồ và tỉnh táo, ở trên
người Phương Chân Vân, Chung Đình nhìn thấy nhiều mâu thuẫn như giọt
sương, chúng khiến cô ấy tỏa ra một sức quyến rũ khác biệt hẳn những
người bạn cùng lứa tuổi. Cô ấy xinh đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.