ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 316

Cao Dương nói xong, khẽ nuốt nước bọt, tim đột nhiên đập như đánh

trống.

Mấy ngày qua không hề có chút tin tức, anh ta không biết Hà Chí Bân

rốt cuộc có thái độ như thế nào. Mấy năm nay anh ta luôn là nhân viên tài
vụ của anh, cũng là anh ta phụ trách việc thu các khoản tạm ứng của khách
hàng, gửi hàng cho khách. Hà Chí Bân thanh toán chuyển nghề, một số
khách quen lần lượt gửi tiền nợ, trong ba trăm năm mươi ngàn tệ đó, một
phần là tiền nợ, còn một phần là khoản tạm ứng do khách chưa biết chuyện
gửi tới.

Cao Dương đánh điên cuồng trên bàn bài, cứ nghĩ nhân cơ hội lần cuối

để vớt vát lại, từ đầu đến cuối không quá nửa tháng, không kịp nghĩ đường
lui, chuyển tiền lấp hố xong rồi mới biết sợ. Ở dưới có một nhà phân phối
nhỏ hợp tác lâu dài với Hà Chí Bân, sau khi trả năm mươi ngàn tệ tiền hàng
mà hàng cứ chậm trễ không đến, gọi cho Cao Dương nhiều lần bị từ chối
thì mới tìm thẳng Hà Chí Bân.

Hà Chí Bân lặng lẽ kiểm tra sổ sách. Các mục rõ ràng, quả thật không

cần anh tốn công suy nghĩ. Sau khi lão Vạn biết thì giúp anh nghe ngóng
thử, mới biết Cao Dương bị lừa ở sòng bạc. Đại khái hiểu rõ tình hình bên
trong, lão Vạn cũng cảm thấy tiếc cho Cao Dương, lần đầu tiên chơi bị
người ta lôi vào bẫy.

Bài bạc thật ra chẳng khác gì ma túy, đừng thấy bình thường họ đánh

bài liên tục, nhưng trong lòng mọi người đều có giới hạn. Thật sự dính vào
mại dâm, bài bạc, ma túy, thì có khối người tán gia bại sản. Lão Vạn biết
Hà Chí Bân vô cùng tức giận, ý tứ của anh, nếu Cao Dương có thể trả tiền
được thật thì cũng không cần làm quá khó coi. Dù thế nào thì trước đây anh
ta cũng đi theo bên anh. Người làm ăn cố gắng hết sức không để trở mặt.

Hà Chí Bân đi thẳng vào trong nhà kho, kiểm tra hàng hóa còn lại

xong, rồi lững thững đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.