ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 360

Thoáng sửng sốt, lão Vạn nhìn anh, hừ cười một tiếng, dụi thuốc vào

gạt tàn, nằm xuống một cách thoải mái, "Đừng hỏi tôi câu này. Ôi, đừng gài
bẫy tôi. Nếu tôi nói cái gì, sau này hai người tốt đẹp hơn nữa, thì người căm
hờn chính là tôi đây."

Hà Chí Bân buông một tay bên giường, cười không thành tiếng.

Thở dài một hơi, giọng lão Vạn thoáng nghiêm túc hơn, "Có lúc làm

người đừng ganh đua quá, mệt lắm. Cậu xem như tôi vậy, mở một nhà hàng
nhỏ, sống cuộc sống êm ấm với vợ con, cũng đâu cảm thấy kém hơn ai.
Làm gì cũng thế thôi, ganh đua cái là cứ mải miết theo."

Không ai đáp lại, lão Vạn chắt lưỡi, "Ngủ rồi à?"

Hà Chí Bân "ừm" trong cổ họng một tiếng, đầy mệt mỏi.

"Nhóc con, không nói chuyện nghiêm túc với cậu được mà... Ngủ đi

ngủ đi..."

Lão Vạn cũng mệt rồi, xem tivi, mí mắt dần nhíu lại.

Hạ tuần tháng mười hai, Thành Đô tổ chức hội chợ rượu toàn quốc,

Hà Chí Bân, Tôn Dung còn có hai người bán hàng trong cửa hàng cùng đi
một chuyến. Thời gian ba ngày, họ không tham gia hội chợ, tới đó chỉ là để
hiểu rõ giá cả thị trường, kết giao bạn bè.

Trong thời gian rảnh của lịch trình, mấy thương nhân kết bạn tham

quan hết những thắng cảnh nổi tiếng của Thành Đô. Không phải lần đầu
Tôn Dung đến Thành Đô, cô thích ngôi nhà cỏ của Đỗ Phủ, vào ngày thứ
ba kéo mấy người Hà Chí Bân tham quan thêm lần nữa.

Hà Chí Bân không thích, đi một hồi thì ra khỏi vườn thật sớm. Khi

chờ cô, anh vét mấy cây thuốc lá Tứ Xuyên trong cửa hàng thuốc lá ở ngoài
cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.