ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 418

Nhiều năm lắm rồi cô không tiếp xúc với bố mẹ Dương Tinh. Trong

ấn tượng hồi nhỏ, họ là một đôi vợ chồng hài hòa như bố mẹ cô. Trước đây
ở trên đường thấy họ từ xa, cô chỉ mơ hồ cảm thấy già đi không ít. Ở
khoảng cách gần mới phát hiện, đâu chỉ già, mà hai người đã thay đổi hoàn
toàn.

Một lát sau, hai vị trưởng bối chú ý thấy Chung Thấm có thai, ân cần

hỏi cô một số tình hình.

Sau khi trong lòng hết buồn bực, bố Dương kể cho Chung Đình nghe

toàn bộ quá trình mua sản phẩm tài chính, một số kế hoạch gây chuyện bây
giờ.

Chung Đình kiên nhẫn khuyên bảo ông.

Đột nhiên, ngoài phòng có tiếng mèo kêu.

Họ dừng lại nhìn ra ngoài, chỉ thấy một con mèo đi thẳng vào phòng,

dựa bên chân Chung Đình, ngẩng đầu kêu meo meo hai tiếng.

Mẹ Dương la ở bên ngoài, "Đâu Đâu, mau ra đây!"

Con mèo dựa vào Chung Đình không nhúc nhích, mẹ Dương đi vào bế

nó lên.

Chung Đình nhìn con mèo, nghe thấy mình hỏi: "Lần trước đến đây,

cháu nhớ là hai bác vẫn chưa nuôi mèo."

Bố Dương: "Cũng không biết là nhà ai không cần nữa, để ở cửa nhà

hai bác, vốn dĩ bác không định ôm về, con mèo này già rồi, không nuôi
được lâu. Sau đó bác với bác gái cháu không nỡ nên vẫn bồng về. Nuôi
ngày nào hay ngày ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.