ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 57

kịt, cách lớp phim dán kính không nhìn thấy gì cả, chỉ có thể nhấn ga hậm
hực bỏ đi.

Sau khi tiếng xe đi xa, xung quanh còn yên tĩnh hơn vừa rồi.

Nghỉ đủ rồi, Hà Chí Bân ngồi thẳng người, kéo dây an toàn hai cái.

Trong bóng tối, tiếng động cơ ô-tô chợt vang lên.

Đường về có thể nói là bay như tên bắn, chưa đến mười lăm phút là

đến nhà.

Móc chìa khóa mở cửa, cửa chưa mở hẳn, một tia sáng hẹp trong nhà

hắt ra. Thoáng ngẩn người, anh đẩy cửa, cả căn phòng sáng choang.

Thản nhiên ở sảnh thay giày xong, anh ném chìa khóa lên tủ giày, vừa

cởi nút áo sơ mi, vừa đi vào phòng.

Trong phòng cũng bật đèn, một người phụ nữ ngồi trên mép giường.

Người phụ nữ khoảng chừng hai mươi, mái tóc xoăn dài, mặc chiếc áo

voan, váy jean bó sát, ngồi yên cũng có cảm giác xinh đẹp. Cô ngẩng đầu
nhìn người đàn ông đi tới, đôi môi khẽ hé, nhưng không phát ra âm thanh.
Hà Chí Bân lạnh lùng liếc nhìn cô, trực tiếp kéo cửa tủ quần áo, cầm bộ đồ
ngủ trong tay, rồi đi ra ngoài.

Chừng mười phút sau, anh tắm xong đi ra, mặc áo thun quần sooc ngồi

xuống chiếc ghế sofa trong phòng khách, hút thuốc bật tivi. Tivi đang phát
trận đấu bóng rổ, anh nhìn màn hình chằm chằm, bị khói thuốc mình phả ra
làm nheo mắt, kéo cái gạt tàn đến gần.

Một chuỗi tiếng bước chân, người phụ nữ đi ra, đứng bên cạnh nhìn

anh chăm chăm trong chốc lát, rồi đột nhiên khom lưng cầm điều khiển lên,
tắt tivi cái "bụp".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.