ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 159

rộn một đêm, nhưng hôm nay cô vẫn muốn đi làm. Gần đây công ty nhận
được nhiều đơn đặt hàng hơn, công việc thanh nhàn thường ngày của Diệp
Chi cũng trở nên bận rộn, ngay cả việc viết văn trên mạng cũng trễ nãi, làm
cho tiếng oán thán của độc giả dậy đất, thúc giục không ngừng.

Cô thật sự là không có thời gian quan tâm đến con trai, chỉ có thể để

cho mẹ cô tới chăm sóc Hoàn Tử.

Diệp Chi ăn sáng xong, dùng sức hôn một cái ở trên mặt Hoàn Tử,

trên mặt đều là áy náy, “Con trai… mẹ phải đi làm rồi, gọi bà ngoại đến
chăm con có được không?”

Hoàn Tử hơi mím môi, trong lòng có chút mất mát, nhưng vẫn nghe

lời gật đầu một cái, “Được.”

“Đứa bé ngoan.” Diệp Chi sờ sờ đầu nhỏ của con trai, bày tỏ an ủi, lại

quay sang nhìn Kỷ Lâm, “Huấn luyện viên Kỷ, tối hôm qua làm phiền
anh...anh cũng mệt mỏi rồi, về nhà nghỉ ngơi đi. Hoàn Tử không sao, bây
giờ tôi gọi điện cho mẹ tôi, một lát nữa bà có thể đến chăm sóc Hoàn Tử.”

Kỷ Lâm lắc đầu một cái, đưa tay đè điện thoại của Diệp Chi xuống,

“Tôi có thể ở lại chăm sóc Hoàn Tử.”

“Như vậy sao được. Anh đi về nghỉ ngơi đi, tôi. . . . . .”

“Không sao.” Kỷ Lâm cắt đứt lời của Diệp Chi, khóe môi anh hơi gấp,

đặt mông ngồi ở trên đầu giường của Hoàn Tử, cùng với Hoàn Tử mắt to
trừng mắt nhỏ, “Quyết định như vậy đi.”

Dừng một lát, chợt nghiêng nửa người kéo Hoàn Tử ôm vào trong

ngực, giống như gà mẹ ôm che chở cho gà con, ngẩng đầu nhìn Diệp Chi,
“Cô đi đi, Hoàn Tử ở đây đã có tôi .” Bộ dáng nhất định không đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.