ĐOÀN TRƯỞNG Ở TRÊN CAO - Trang 217

Diệp Chi cúi đầu, không nói lời nào, Diệp Khung cũng không nóng

nảy, chỉ lẳng lặng chờ câu trả lời của cô.

Một hồi lâu, giọng Diệp Chi thật thấp vang lên phá tan yên tĩnh trong

xe, “Em vốn là. . . . . . Cũng không nghĩ muốn cùng anh ta như thế.”

“Thật ra thì anh ngược lại cảm thấy Mạnh Trường Thụy cũng không

tệ.” Diệp Khung dừng một lát, thấy Diệp Chi không có phản ứng gì, bỗng
đổi đề tài “Tốt lắm, Anh chỉ cho em một ý kiến, quyết định như thế nào tùy
em.” Anh cười cười, đưa tay xoa nhẹ tóc Diệp Chi, “Tiểu nha đầu, mặc kệ
em lựa chọn như thế nào. Anh đều ủng hộ em.”

“Dạ.” Diệp Chi đáp một tiếng, trong đầu lại đột nhiên hiện ra gương

mặt tươi cười của Kỷ Lâm, cô cắn cắn môi, trong lòng không biết vì sao,
bỗng thấy ê ẩm.

Cùng một người xa lạ thổ lộ ra đáy lòng của bản thân …còn là bí mật,

mặc dù là vì Diệp Chi, nhưng bản thân anh ta cũng đã suy nghĩ kỹ càng.
Anh ta là một người đàn ông có lòng tự trọng cao, trong lòng ít nhiều gì
cũng có chút khó chịu. Nhưng cho dù như vậy, anh cũng nhất định phải
chịu đựng, bất cứ giá nào cũng không dựa dẫm vào người khác.

Kỷ Lâm ngồi trong xe xoa nhẹ trên mặt một cái, đem cảm xúc dư thừa

quẳng ra sau đầu, lúc này mới xuống xe đi về nhà của mình.

Ai ngờ đến vừa mới bước ra khỏi nhà để xe, đang ở khúc quanh thấy

Triệu Thanh Uyển mặc toàn thân áo gió màu đen.

Chân mày Kỷ Lâm nhíu lại, nhìn thấy người quen cũ cũng không vui

mừng, cất giọng lạnh lùng, “Làm sao cô ở chỗ này?”

“Tới tìm anh.” Tròng mắt Triệu Thanh Uyển thanh lệ dịu dàng, trên

mặt khó nén mệt mỏi, da mặt trắng nõn không được chăm sóc có chút vàng,
xem ra tinh thần cực kém.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.